- Lời Người Dịch
- Lời Dẫn Tựa Pháp Hoa Đề Cương
- Tựa Tổng Chỉ Đề Cương Kinh Diệu Pháp Liên Hoa
- Tổng Chỉ Đề Cương Kinh Diệu Pháp Liên Hoa
- Tổng Nêu Pháp Dụ Và Đề Mục Của Kinh
- Tổng Nêu Nhân Do Tôn Chỉ Khai Thị Ngộ Nhập
- Nêu Rõ Diệu Lý Theo Mỗi Phẩm Trong Kinh Phân Giải
- Phẩm Phương Tiện, Thí Dụ, Tín Giải Và Thọ Ký
- Phẩm Dược Thảo Dụ Và Hoá Thành Dụ
- Phẩm Ngũ Bá Đệ Tử Thọ Ký, Thọ Học Vô Học Nhân Ký Và Phẩm Pháp Sư
- Phẩm Hiện Bảo Tháp
- Phẩm Đề Bà Đạt Đa
- Phẩm Trì, Phẩm An Lạc Hạnh, Phẩm Tùng Địa Dũng Xuất
- Phẩm Như Lai Thọ Lượng, Phẩm Phân Biệt Công Đức, Tuỳ Hỷ Công Đức Và Pháp Sư Công Đức
- Phẩm Thường Bất Khinh Bồ Tát, Phẩm Như Lai Thần Lực Và Phẩm Chúc Lụy Và Phẩm Dược Vương Bồ Tát Bản Sự
- Phẩm Diệu Âm Bồ Tát, Phẩm Quán Thế Âm Bồ Tát Phổ Môn, Phẩm Đà La Ni
- Phẩm Diệu Trang Nghiêm Vương Bản Sự, Phẩm Phổ Hiền Bồ Tát Khuyến Phát
- Bạt Dẫn Đề Mục Đàu Kinh
- Chỉ Thẳng Diệu Nghĩa Của 14 Chữ Toát Yếu
PHÁP HOA ĐỀ CƯƠNG
Hòa Thượng Thanh Đàm
Chùa Bích Động, Ninh Bình 1820
Việt Dịch: Thích Nhật Quang - Tu Viện Chân Không 1973
PHẨM NHƯ LAI THỌ LƯỢNG
Phẩm
Thọ Lượng là
tiêu biểu cho
Pháp thân chân thể,
xưa nay trong sạch, chẳng sanh chẳng diệt, sống lâu chẳng thể nghĩ bàn. Người
tu hành, nên
thích thú tinh thần này,
đồng thời phát tâm Bồ-đề, mong cầu được chứng. Nếu người chỉ được nghe Phật sống lâu chẳng thể nghĩ bàn, một
lòng tin nhận, thì người ấy được
trí tuệ chẳng thể nghĩ bàn,
công đức cũng chẳng thể nghĩ bàn, đời tương lai ắt chứng được “sống lâu chẳng thể nghĩ bàn” như thế. Bởi
hiển bày thức tâm sanh diệt đã diệt, thì
chân tâm tịch diệt, chẳng sanh chẳng diệt
hiện tiền.
Kinh nói: “Này
thiện nam tử, các ông nên tin hiểu
lời nói chắc thật của Như Lai”.
Phật bảo ba lần như thế.Khi đó, trong chúng đại Bồ-tát, ngài
Di Lặc làm
thượng thủ, đồng
chấp tay bạch Phật: “Bạch
đức Thế Tôn, cúi xin Ngài nói, bọn chúng con sẽ tin nhận lời của Ngài”. Bạch rõ ba lần như vậy.
Nay kẻ tối hạ bần tiện
Giác Đạo Tuân này, xin cúi đầu
qui mạng lễ. (Lược phần
xưng danh hiệu Phật).
Kệ rằng:
Nghe rồi xoay thấy chủ nhân ông,
Mới rõ
tu chân chẳng
dụng công,
Hay
chuyển pháp luân, trần số chúng,
Quay về giác đạo,
tịnh tâm đồng,
Được nghe
Phật thọ lâu xa tit,
Phước lớn
nhân duyên bằng thái không,
Tạo tác
cúng dường,
công hữu lậu,
Suy lường
thọ mạng, đức
vô song.
Văn tư hồi kiến chủ nhân ông,
Thủy giải
tu chân bất
dụng công,
Năng
chuyển pháp luân trần số chúng,
Toàn qui
giác đạo tịnh tâm đồng,
Đắc văn
Phật thọ di trường viễn,
PHẨM PHÂN BIỆT CÔNG ĐỨC,
TÙY HỶ CÔNG ĐỨC và PHÁP SƯ CÔNG ĐỨC
Phẩm
Tùy Hỷ Công Đức. Do kinh này,
nguyên lai là mở bày
thức tâm vọng tưởng của
chúng sanh, chỉ rõ
tri kiến Nhất thừa Phật tuệ
thanh tịnh. Nên vào đầu kinh
phóng quang có hai ý:
Nhân ánh sáng mà được thấy rõ.
2- Hiện cảnh mà dẫn khởi
thức tâm. Khiến hạng người chấp thức
sanh nghi, để rồi theo chỗ
nghi ngờ của họ mà chỉ bày.
Di Lặc đương cơ khởi nghi, ấy vì
Di Lặc từ xưa đến giờ dùng thức mà tu. Nhưng thức thì nhiều
lưu chuyển,
niệm niệm sanh diệt.
Trong đoạn kinh trước nói: “Lòng thường ôm
giải đãi,
say đắm nơi
danh lợi,
cầu danh lợi không chán, luôn dạo nhà giàu có”.Đoạn kinh nói trên là chỉ cho
thức tâm vậy. Lấy
Di Lặc mà ví cho cả
chúng sanh, từ
vô thủy đến giờ, chấp
vọng thức này làm thể. Nay trên hội được nghe
kinh Pháp Hoa, khế hợp với
bản tâm,
chân như thanh tịnh, chẳng sanh chẳng diệt. Mới hay tâm này, là nhân chánh
thành Phật. Nương nơi đây
tu hành tiến vào, thì mỗi pháp mỗi pháp đều là
công đức, thẳng đến
thành Phật, lại chẳng còn theo
vọng thức lưu chuyển nữa. Đó cũng là
tiêu biểu cho nghĩa
chuyển thức thành trí vậy.
Nên biết, nếu có được nghe kinh này,
quyết định tương lai
thành Phật. Thế nên đều phải
tùy hỷ.Nhưng
tùy hỷ kinh này
lần lượt đến người thứ năm mươi,
công đức của người này, chẳng thể đem những
công đức khác, mà có thể
so sánh bì kịp. Huống nữa là
Pháp sư, siêng năng
thọ trì đọc tụng kinh này, thì tự thấy
thiên chân chẳng động, sáu căn
thanh tịnh bản nhiên.
Đấy là
công đức của
Pháp thân, dù có tính đếm,
thí dụ, cũng chẳng lường xiết.
Kệ rằng:
Dật-đa hội ngộ, chánh nhân đồng,
Xin hỏi
Năng nhân, lường xét công,
Tùy hỷ vì người mà chỉ dạy,
Văn Tư Tu tự chứng viên dung,
Ví chăng
thí chủ công tuy lớn,
Đâu sánh nghe kinh, đức chẳng cùng,
Huống nữa
thọ trì siêng
giảng thuyết,
Sáu căn
thanh tịnh hiển
thần thông.
Dật-đa hội ngộ chánh
nhân trung,
Thỉnh vấn
Năng nhân giảo lượng công,
Tùy hỷ vị tha nhi
chuyển giáo,
Văn Tư Tu tự chứng viên dung,
Thí du
thí chủ công tuy đại,
Hạt nhược
văn kinh đức bất cùng,
Hà huống thọ trì tinh tiến thuyết,
Lục căn thanh tịnh hiển
thần thông.