KẾT LUẬN
I. Kiên Nhẫn Trổ Bông Trên Tuyệt Đỉnh Hy Mã Lạp Sơn
II. Nhắn Gữi Những Thế Hệ Thanh Niên Việt Nam Từ Khoảng 15 tuổi đến 18 tuổi.
I. KIÊN NHẪN TRỔ BÔNG TRÊN TUYỆT ĐỈNH HY MÃ LẠP SƠN
Đứng về mặt địa lý
bí mật và vô hình,
Tây Tạng chính là
Việt Nam ở phương Bắc của
tâm thức, và
Việt Nam thực ra là
Tây Tạng ở phương Nam của
tâm linh. Tất cả
sức mạnh tâm thức của
Phật Giáo đã được tập trung
trọn vẹn trên tuyệt đảnh
Hy Mã Lạp Sơn, giống như
hình ảnh dữ dội lạnh lùng của con ó trời bay vút trên tận tuyệt mù thượng thượng tất cả chiều sâu
thăm thẳm không đáy của
Phật Giáo đã lắng đọng lại u trầm trong những kẽ đá của vùng núi cấm Thất Sơn
Việt Nam, Hố Thẳm của
Tính Mệnh Nhân Loại, giống như
hình ảnh hừng hực lửa bốc của con rắn thiêng cuộn tròn trên cổ ó, xoáy tròn trong nhữrgg xoáy tròn
vô biên Thế Mệnh.
Cách đây gần 1.000 năm, khi
sức mạnh tâm thức của
Phật Giáo mới bắt đầu phát triển chậm rãi ở miền
Hy Mã Lạp Sơn thì tất cả tính thể và
thể tính của
Phật Giáo đã được tập trung
trọn vẹn và sâu thẳm nhất ở tận cuối phương Nam Á Đông, từ
Việt Nam cho đến Nam Dương. Ngay đến
tổ sư nối tiếng của
Phật Giáo Ấn Độ, Atisa ở thế kỷ X và XI, người đã được
thỉnh cầu sang
Tây Tạng để dạy
đạo Phật, chính Atisa cũng đã gian khổ vượt biển để đi về miền cực Nam của Á Đông để
học đạo; trước khi sang
Tây Tạng để
truyền bá giáo lý đức Phật, Atisa đã
thọ giáo với môt
sư phụ ở tận miền Nam Á Đông mà chu vi địa lý được
thu gọn từ
Việt Nam đến Nam Dương. Hiện nay, còn những
bí ẩn siêu việt nào vẫn còn trên tuyệt đảnh Thất Sơn ở
Việt Nam ?
Chỉ
đủ sức mạnh
tâm linh để nhìn thấy những
bí ẩn siêu việt của
Hy Mã Lạp Sơn, khi nào mình có đủ đầy
kiên nhẫn để
đi theo con đường của
tổ sư Padmasambhava, người đầu tiên đã phát huy
tinh túy của
Phật Giáo vào miền núi
Tây Tạng (Padmasambhava và Atisa là hai vị
tổ sư có
ảnh hưởng lớn nhất đối với
truyền thống Phật Giáo Mật tông Tây Tạng). Theo
truyền thống Tây Tạng thì Padmasambhava sốg vào thế kỷ thứ VII và vẫn đang còn sống. Tin hay không tin, điều ấy
chỉ quan trọng đối với người đọc. Còn đối với riêng tôi thì Padmasambhava vẫn đang còn sống và đang đứng ngó tôi, lúc tôi đang viết những dòng chữ này. Mấy ngón tay tôi đang run rẩy. Những lời dạy của
đạo sư Padmasambhava đã vụt bừng sống dậy trog tôi ngày hôm nay, một buổi sớm tinh mơ đầu xuân con Rắn. Cả một rừng bông
kiên nhẫn đang
trổ bông sáng rực trên tuyệt đảnh
Hy Mã Lạp Sơn của
tâm thức và Thất Sơn của linh thức.
Padmasambhava đã dạy tôi những gì ?
- Bài học thứ nhất:
Đọc rất nhiều sách về đủ loại
tôn giáo triết học, lắng nghe nhiều
triết gia và
đạo sư. Lao mình thể nghiệm
bản thân qua nhiều
phương pháp tu hành.
- Bài học thứ hai:
Chọn lựa một
giáo lý duy nhất trong những
giáo lý mà mình đã tìm học, rồi bỏ hết những
giáo lý khác, như con ó chỉ vồ chụp
mang đi một con cừu
duy nhất trong cả bầy cừu.
- Bài học thứ ba:
Sống, ăn ở đời một cách khiêm tốn, tầm thường, nhỏ thấp, cung cách
cử chỉ lặng lẽ từ tốn nhún nhường, không
tìm cách làm cho người ta
để ý đến mình và không
tìm cách tỏ ra rằng mình là quan trọng đối với con mắt
thế gian, nhưng đằng sau
bề ngoài tầm thường đó thì hãy
để tâm thức mình bay vút vượt lên trên tất cả
quyền lực và
danh vọng thế gian.
- Bài học thứ tư:
Dửng dưng bình thản lảnh đạm với tất cả. Ăn ở như con chó hay con heo mỗi lúc được có gì thì ăn nấy. Không
thiên vị đối với những gì mình gặp
trong đời sống. Không
cố gắng thu đạt
chiếm hữu hay tránh né bất cứ điều gì.
Chấp nhận tất cả những gì xảy đến đời mình với sự
dửng dưng bình thản.
mặc kệ giàu hay nghèo,
mặc kệ khen hay chê, không
thị phi phân biệt cái này với cái kia, như
đức hạnh và
đồi bại,
vinh quang và nhục nhã, tốt và xấu. Không
đau đớn khổ sở và cũng không
ân hận những gì đã qua, và cũng không
sung sướng hớn hở và không
hãnh diện về những gì mình đã
thực hiện thành tựu.
- Bài học thứ năm:
Ngó nhìn những
quan điểm xung đột và những phát
hiện sinh hoạt đa dạng của
chúng sinh với lòng bình thản
khinh an và
tâm thức siêu thoát. Phải hiểu rằng đời là thế và là thể điệu
tác động không thể tránh được của mỗi
một sinh thể. Và như thế hãy luôn tỉnh lặng
thanh thản trầm lặng. Ngó nhìn nhẹ nhàng xuống
cuộc đời như một người đứng trên tột đảnh núi cao nhất, nhìn ngó xuống những thung lũng và những ngọn núi nhỏ trải ra dưới chân mình.
- Bài học thứ sáu:
Vô học và bất khả
ngôn thuyết (nhảy vào Hố Thẳm của
Không Tánh).
II. NHẮN GỬI NHỮNG THẾ HỆ THANH NIÊN VIỆT NAM TỪ KHOẢNG 15 TUỔI ĐẾN 18 TUỔI
Tất cả
tinh túy của
Phật Giáo đã được tập trung
cực độ trong những lời dạy trên của Padmasambhava như
tiếng sấm nổ chặt đứt trái đất. Cách đây trên 30 năm, khi hãy còn là cậu con trai khoảng 17 hay 18 tuổi,
tình cờ tôi đã được đọc những lời trên của Padmasambhava do bà
đạo sĩ Mật tông người Pháp sống tới 100 tuổi, tên là Alexandra David-Neel trích dẫn lại trong một quyển sách của bà về
Tây Tạng. Cách đây 30 năm,
tiếng sấm sét nào đó đã chẻ hai
cuộc đời tôi, và từ đó
cuộc đời của tôi đã thay đổi
hoàn toàn và đã đi
hoang vu tít mù vào hướg khác. Sau 30 năm, bây giờ lắng nghe lại những lời trên của
tổ sư Padmasambhavag tôi được nhìn ngó ra
trùng trùng vô tận rừng bông nở bừng trắng xóa trên
tuyệt đỉnh Thất Sơn và tột đảnh
Hy Mã Lạp Sơn.
Tôì
mơ mộng rằng
đâu đó sẽ có được một số thanh niên
Việt Nam (từ 15 hay 18 tuổi hay khoảng lứa tuổi đó;
thời gian từ 15 tuổi đến 18 tuổi là những năm
bí mật kỳ lạ mà tất cả những
mộng tưởng và
hoài vọng đều có thể xô đẩy chuyển động trọn cả
cuộc đời người này đi về một phương trời nhứt định nào đó)
tình cờ đọc được những lời dạy đạo trên của Padmasambhava và trọn
tâm thức sẽ được chuyển động thay đổi
toàn diện và sẽ có
đủ sức mạnh
tâm linh để nhìn ngó xuống
cuộc đời, bình thản và
trầm lặng, như một kẻ nào đó đã
một lần đứng
lặng lẽ trên tột đảnh cao vút kia nhẹ nhàng
trong sáng như mây trắng đập trên đầu
nhân loại.
California, những ngày đầu năm 1989.
Bắt đầu viết từ ngày 8 tháng 8 năm 1983 tại Los Angeles, California, Hoa Kỳ và duyệt xong lộ trình
tâm thức đã đi qua trên 10 năm trong quyển sách này vào ngày 14 tháng 7 năm 1994 tại trường sở của Viện Triết Lý
Việt Nam và
Triết Học Thế Giới ở thành phố Monterey Park, Califomía, Hoa Kỳ.
Phạm Công Thiện
Los Angeles và Monterey Park
ngày 14 thăng 7 năm 1994.