Đời biết bao là biến chuyển! Bao cuộc tranh tài đua trí, mà trong đó lắm khiluân lý và đạo nghĩa phải bị lu mờ! Nhưng rốt cuộc, kẻ thắng người bại, chung quy cũng chỉ là đám cỏ rêu xanh mà thôi!
Nếu trong cuộc đờisắc dục với bao nhiêu cạm bẫy, mồi giăng nhưng không làm cho người ta lụy vào, có những kẻ thiếu niên không sa vào bể ái sóng tình, trong lửa tham dục, hẳn đó phải là nhờ ảnh hưởng của nghiệp lành được tích lũy từ đời trước vậy.
Trong sự chơi bời quả thật có lắm điều hứng thú. Sắc đẹp làm ta yêu, âm thanh êm dịu làm ta thích, hương thơm làm ta ưa muốn, món ngon làm ta thèm thuồng, nhục dục làm ta khoái lạc, giàu sang làm ta mê mẩn, danh vọng làm ta say sưa, sự đầy đủ, sung sướng về vật chất làm cho ta cứ tham tiếc muốn hưởng lấy mãi không thôi, khư khư giữ lấy cho riêng mình, chẳng bao giờ muốn chia sẻ cùng người khác!
Con người khi muốn điều gì, chỉ mong sao đạt được. Nhưng nguồn gốc của khổ não chính là ở đó! Lòng tham muốn nó hành hạ, thiêu đốt trong tâm tưởng ta như ngọn lửa ngấm ngầm. Có tham muốn, mới dẫn đến tranh giành, cướp giật, luôn tìm mọi cách để đạt được cho mình. Nhưng được cái này lại tham cái khác, theo duổi mãi không thôi. Khiến cho thân tâm đều phải khổ sở biết bao, phải làm tôi tớ, nô lệ cho dục vọng!
Giáo lý của Phật-đà cũng xuất phát từ nơi kinh nghiệm sống thực tiễntrong đời. Bản thânđức Phật trước đây cũng là con người tầm thường như chúng ta. Ngài cũng đã từng nếm trải công danh, phú quí, bần cùng, hạ tiện... đủ các cảnh ngộ trong cuộc đời. Và chính trong hoàn cảnhsung sướng nhất, có đủ mọi thứ dục lạc, của cảivật chất trong tay, mà Ngài đã quyết dứt bỏ để đi tìm chân lýtối cao, tìm sự chân thậtđời đời.
Chúng ta ngày nay, khi đạt được sự giàu sang, danh vọng, thỏa thích về vật chất, thì chìm đắm mãi trong ấy, không còn biết tự phản tỉnh lấy mình. Sao không tự nghĩ xem những sự sung sướng, khoái lạc ấy, liệu sẽ kéo dài được đến bao giờ?
Thế sự là phù vân, nếu biết học theo đạo Phật, giữ lấy sự thanh bạch để rèn luyệntinh thần ngày càng tiến đến cõi lành, xa lìacõi ác. Như người leo núi, muốn lên cao thì phải vứt bỏ đi những đồ vô ích nặng nề trì kéo. Người muốn hoàn thiệnbản thân cũng phải dứt bỏ đi những tình áitrói buộc.
Hy vọng là tập sách nhỏ này sẽ giúp được ít nhiều cho những ai đang muốn tìm theo học Phật, nhất là đối với những người mới bước đầutìm hiểu. Tuy nhiên, điều cốt yếu vẫn là tự mình phải thực hành, thể nghiệm lấy. Những bậc hiền đứcxưa nay, nếu chỉ nhờ đọc sách suông mà thành công thì quả thật chưa từng có. Nhất thiết phải tự mình chiêm nghiệm và thực hành. Có như vậy mới có thể tiếp nhận được một cách đúng đắn những tinh hoa của đạo lý.
Sách này chia ra các phần như sau:
I. KHÁI NIỆM VỀ PHÁP. Phần này trình bày những cách hiểu khác nhau về Pháp, và nêu lên ý nghĩa chân chánh giúp cho sự tiến hóađạo đức của con người.
II. VŨ TRỤ VỚI VẠN VẬT. Phần này trình bày sơ lược cách nhìn của tôn giáo về vấn đềvũ trụ, một vấn đề mà từ xưa nay vẫn còn là một câu hỏi lơ lửng thách thức trí tuệcon người, cho dù là trong lãnh vực khoa học hay thần học. Ở đây chỉ nói những gì có liên quan đếnnhận thức giúp ích cho sự tu tậpđạo lý mà thôi.
III. GIÁO LÝ CƠ BẢN. Phần này trình bày thuyết luân hồi và nghiệp quả, là phần căn bản mà bất cứ ai muốn đi sâu tìm hiểugiáo lýđạo Phật đều phải nắm vững, cho dù là người tu hànhtại gia hoặc xuất gia.
IV. TỨ DIỆU ĐẾ VÀ THẬP NHỊ NHÂN DUYÊN. Là những chân lý về cuộc đời do đức Phật chỉ ra. Nhận rõ những chân lý này thì con người có thể vững bước tiến lên địa vịgiải thoát mọi khổ nãoluân hồi.
V. THIỀN ĐỊNH. Phần này giới thiệu về phương pháptham thiền, một phương tiệnvô cùnghiệu quả giúp người tu hành mau đạt đượcsự giải thoát. Và không giống như nhiều người lầm tưởng, thiền định không chỉ dành riêng cho các bậc cao siêu muốn giác ngộhoàn toàn, mà trái lại nó có thể giúp ích rất nhiều cho chính chúng ta, những người tầm thường trong cuộc sống hàng ngày đầy dẫy những nhiễu nhương, cám dỗ này.
VI. NIẾT-BÀN. Phần này nói qua về cảnh giớitối cao của người tu học nhắm đến. Những người bước đầu học Phật, hầu hết đều nôn nóng muốn tìm hiểu xem cảnh giớigiải thoátcuối cùng ấy là như thế nào. Nhưng thật ra khi con người chưa đạt được sự giác ngộhoàn toàn thì Niết-bàn vẫn chỉ là một cái tên gọi không hơn không kém, và con người dù có dùng bao nhiêu sách vở, câu chữ để miêu tả về nó cũng chỉ như người mù tả cảnh mà thôi. Chỉ với những ai đã chứng nhập vào cảnh giới ấy mới có thể thực sự hiểu được Niết-bàn là như thế nào. Phần này sẽ nêu lên cách hiểu về Niết-bàn đúng đắn nhất, có lợi nhất cho người tu tập. Source: rongmotamhon