Lời Mở Đầu Phần-Giới-Thiệu I 01. Ma-Ha Bát-Nhã Ba-la-mậtTâm Kinh 02. Ngũ uẩngiai không 03. Chữ Không của nhà Phật 04. Phá Chấp Ngã 05. Phá Chấp Pháp Của Thế Gian & Xuất Thế Gian 06. Tứ Diệu Đế 07. Thất Bồ-đề 08. Bát Chánh Đạo 09. Giới Định Tuệ II 10. Thập Nhị Nhân Duyên 11. Lục Độ Ba-la-mật 12. Tam Huệ Học và Trí Tuệ 13. Trí Tuệ và Tam Vô Lậu Học 14. Kết quả của sự Phá Chấp Pháp 15. Bát Nhã để thành Phật 16. Tầm quan trọng của Bát-Nhã 17. Tâm Kinhkết thúc bằng một câu chú 18. Bản dịch Tâm Kinh sau cùng 19. Phần Tổng Luận của Tâm Kinh III 20. Chơn đế và Tục đế 21. Thường Lạc Ngã Tịnh 22. A-Lại-Da Duyên khởi 23. Chân Như Duyên khởi 24. Lục Đại Duyên khởi 25. Pháp giới Duyên khởi 26. Tâm và Tánh 27. Vài nét về Thiền 28. Y, Bát của Phật 29. Ma cảnh IV 30. Tu Chỉ, Xa-Ma-tha 31. Tu Pháp Tam-Ma-Bát-Đề 32. Tu phápThiền Na 33. Lục Tổ Huệ Năng 34. Thuyết Nhị Nguyên và Chân LýNhất Như 35. Bốn Chân LýTứ Diệu Đế 36. Sinh diệtTứ diệu đế 37. Vô SinhTứ diệu đế 38. Vô LượngTứ diệu đế 39. Vô TácTứ diệu đế 40. Ngài Huyền Trang 41. Vài nét về Kim CangBát-Nhã Ba-la-mật Kinh 42. Lời kết
Chư Phật ra đời chỉ vì một đại sự nhân duyên là khai thị chúng sinh ngộ nhập Phật tri kiến”. Kinh Pháp Hoa.
“Bản lai diện mục, Niết Bàn diệu tâm” Kinh Hoa Nghiêm
” Đức Phật nói pháp nhiều vô lượng là vì độ tất cả tâm phiền não của chúng sinh, còn Ngài không có tâm phiền não nên không cần tất cả pháp. Sở dĩ Ngài nói như vậy là vì Đức Phật đã sạch hết phiền não nên không cần pháp, như người hết bệnh không cần thuốc”. Lục Tổ Huệ Năng.
”Tất cả chúng sinh đều có đầy đủ trí tuệ của Như Lai, nhưng vì vọng tưởng, chấp trướcche lấp nên không nhận ra. Nếu lìa vọng tưởng thì Nhất thiết Trí, Tự nhiên Trí, Vô ngại trí hiển bày”. Kinh Hoa Nghiêm