GỌI NẮNG XUÂN VỀ
Nguyên Minh
Nhà xuất bản Văn Hóa Thông Tin
Thay lời kết
Mỗi năm lại
một lần xuân về, nhưng sao lúc nào cũng thấy là xuân mới! Cái mới mẻ của xuân khiến cho cứ gần đến Tết là mỗi người
chúng ta đều thấy nôn nao, náo nức... như đang chờ đợi một điều gì chưa từng xảy ra. Cho dù
chúng ta đã
trải qua vài ba mươi lần xuân,
cho đến sáu, bảy mươi lần đi nữa thì vẫn không xóa được cái
cảm giác mới mẻ mỗi độ xuân về.
Vì sao
mùa xuân vẫn luôn mới mẻ cho dù đã lặp lại quá nhiều lần? Đó là vì mỗi dịp xuân về ta đều khởi sinh những niềm
hy vọng mới, những
mong ước về một năm mới
tốt đẹp hơn,
vượt qua những gì khó khăn
bất lợi trong năm cũ và
đạt đến những
thành tựu khả quan mới. Liệu những
hy vọng đó có
đạt được hay không, hẳn còn phải
đợi thời gian
trả lời, nhưng
điều chắc chắn là chúng đã giúp ta có thêm nguồn
sinh lực mới, niềm hứng khởi mới để có thể
tiếp tục bước đi trên
con đường đời phía trước.
Sự thay đổi của đất trời theo chu kỳ chuyển vận chung đã
mang đến những thay đổi quanh ta, từ bầu trời, mặt đất
cho đến thời tiết, cỏ cây hoa lá... Tất cả những điều đó đều là những
yếu tố khách quan góp phần khoác lên cho
mùa xuân một bộ áo mới mẻ, tươi trẻ và tràn đầy sức sống.
Những cái mới ấy luôn có
công năng khơi dậy trong ta niềm hứng khởi,
mang đến cho ta những
hy vọng mới. Nhưng
bản thân ta có thực sự đổi mới vươn lên
hoàn thiện được hay không thì điều đó lại còn
tùy thuộc vào những
nhận thức của ta có được đúng thật hay không, cũng như ta có
duy trì được sự
nỗ lực kiên trì của chính
bản thân mình hay không.
Nói cách khác,
mùa xuân bao giờ cũng mang về những tia nắng xuân ấm áp cho
vạn vật, nhưng trong lòng ta có được ngập tràn nắng xuân tươi sáng hay không thì điều đó còn
tùy thuộc vào những
nhận thức đúng đắn cũng như
nỗ lực của chính ta.
Nhận thức đúng là khởi đầu cho mọi
hành vi và
lời nói tốt đẹp, từ đó
mang đến cho ta
một đời sống
hạnh phúc,
an lành.
Nhận thức sai lầm là
nguyên nhân dẫn đến những
hành vi và
lời nói sai trái, xấu ác, gây hại cho
bản thân và người khác, từ đó xô đẩy ta vào một cuộc sống khổ đau và tăm tối. Vì thế, khổ đau hay
hạnh phúc đều do chính
bản thân ta chọn lựa, trước hết là bằng sự
điều chỉnh những
nhận thức của mình cho đúng thật, và sau đó là
nỗ lực thực hiện những điều
tốt đẹp cho
bản thân ta cũng như cho
mọi người quanh ta.
Trong khi
bàn luận đôi điều về xuân,
chúng ta cũng đã điểm qua một vài
vấn đề về
nhận thức. Những gì được trình bày ở đây không phải là
quan điểm riêng của người viết, mà đã được
thận trọng viết ra
dựa trên những lời dạy
sáng suốt của
đức Phật được ghi chép trong
kinh điển. Với những ai đã sống và
hành trì theo
lời Phật dạy thì việc tin hiểu những lời dạy này có thể nói là một điều tất nhiên, cũng như người nếm nước biển và biết ngay trong đó có vị mặn. Nhưng đối với những ai lần đầu
tiếp xúc với
đạo Phật hoặc vẫn chưa tự mình
chứng nghiệm giá trị của những
lời Phật dạy, thì sự
suy xét và nhận hiểu tất nhiên còn phải cần đến một
thời gian nhất định. Và đây cũng chính là nỗi băn khoăn của người viết, vì trong sự
diễn đạt chủ quan theo
trình độ và khả năng hạn hẹp
của riêng mình, e rằng đã không
tránh khỏi ít nhiều sai sót và không
truyền đạt được những lời dạy
sáng suốt của
đức Phật theo một cách
hoàn hảo nhất.
Vì vậy, người viết rất mong quý
độc giả sẽ được ý quên lời, chỉ nhận lấy nơi đây những
giá trị chân thật,
tích cực và
xây dựng mà
hoan hỷ bỏ qua cho những chỗ kém cỏi, bất toàn vốn là
lỗi lầm của
bản thân người viết.
Cuối cùng, với
tâm nguyện mang lại chút niềm vui
chân thật cho
mọi người, mọi
gia đình, người viết chỉ mong muốn chia sẻ nơi đây những gì mà tự thân mình đã thấy, nghe,
nhận biết,
hy vọng có thể giúp cho những ai đang phân vân giữa đường đời sẽ không phải bước lầm vào những nẻo đường sai lệch. Và như vậy, tập sách này được viết ra như một món quà xuân gửi đến cùng người đọc, cho dù nó có thực sự
mang đến chút
lợi ích nào đó hay không thì đây cũng là chút
chân tình chia sẻ của người viết, mong rằng sẽ có thêm những tia nắng xuân tươi sáng chiếu rọi vào lòng người, xua tan đi những
tối tăm mê mờ của khổ đau và
tà kiến.
Nguyên Minh
(Tủ Sách Rộng Mở Tâm Hồn)