Trong một đoạn Kinh khác, đức Phật dạy:
- Này các tỷ kheo, nếu một tỷ kheo nắm lấy viền áo Tăng già lê đi theo sau lưng Ta, chân bước theo chân, nhưng vị ấy có tham ái trong các dục với tâm sắc sảo, với tâm sân hận, ý tư duy nhiễm ác, thất niệm, không tỉnh giác, không định tĩnh, tâm tán loạn, với các căn hoang dại, vị ấy xa hẳn Ta và Ta xa vị ấy.
- Vì cớ sao? Này các tỷ kheo, tỷ kheo ấy không thấy pháp. Do không thấy pháp nên không thấy Ta.
- Này các tỷ kheo, nếu tỷ kheo sống xa đến 100 do tuần và vị ấy không có tham ái trong các dục, với lòng tham không sắc sảo, tâm không sân hận, ý tư duy không nhiễm ác, chánh niệm tỉnh giác, định tĩnh nhất tâm, các căn được chế ngự, vị ấy gần hẳn Ta và Ta gần vị ấy.
- Vì cớ sao? Này các tỷ kheo, tỷ kheo ấy thấy Pháp. Do thấy Pháp nên thấy Ta.(Trích Kinh Tiểu Bộ – Khuddhaka Nikaya, cố HT Thích Minh Châu dịch Việt.)
Phật là Giác, là thức tỉnh ra khỏi giấc mê, là người đã rũ sạch bụi trần, là vượt ra ngoài ba cõi, là hiểu biết đến chỗ vô cùng, vô tận, là Toàn Trí, Toàn Giác, là xuất hiện khắp nơi, là giác ngộ giải thoát, là từ bi hỷ xả, là vô ngã lợi tha, là tình thương, là sự sống... Hình tướng chỉ là phương tiện chuyển tải đạo lý, chỉ là cái vỏ mà thôi!
'' Ai thấy Pháp thì nhìn thấy ta
Ai thấy Ta thì nhìn thấy Pháp''
( One who sees the Dhamma sees me
One who sees me sées the Dhamma''.
Vakkali Sutta, SN 22.87)
- Tôi thấy Phật qua nụ cười em bé
Nơi bàn tay, trong đôi mắt Mẹ già.