Một khi thân tâm ta thanh tịnh, hoàn cảnh sẽ tùy thuộcthanh tịnh. Hoàn cảnh không nhất định tốt, xấu, nhơ, sạch tùy hành động tư tưởngcon người mà chuyển theo. Một nhóm người văn minhtrí thức dù ở nơi thôn dã hoang vắng, nhưng một thời gian cảnh ấy sẽ trở thànhtốt đẹp, thị tứ. Trái lại, một bọn người rừng chẳng hạn, cho ở giữa đô thành hoa lệ, một thời gian đô thành ấy sẽ biến ra cảnh nhớp nhúa xấu xa, nếu họ không được cải thiện...
Bởi thế, đạo Phật muốn cải thiệnxã hội, cải thiệnquốc giatrước tiên phải cải thiệncon người. Muốn cải thiệncon người, đầu tiên phải cải thiệntư tưởng. Như vậy tư tưởng, ngôn ngữ và hành động con ngườithanh tịnh thì chính cõi Ta-bà này đã thành Tịnh độ rồi, hay thế giới này chính là thế giới Cực Lạc vậy.
Ta muốn sanh về Tịnh độ, thì chính ta phải thanh tịnh trước đã. Kinh có câu: “Tam nghiệp hằng thanh tịnh, đồng Phật vãng Tây phương.”
Nghĩa là: “Thân, miệng và ý hằng trong sạch, sẽ đồng như chư Phật sanh về cõi Phật.” Thế mà, có một số người ước mơ sanh về cõi Cực Lạc mà miệng vẫn nói ác, tâm vẫn tham, giận... thật là trái lẽ. Tu bằng cách đó chỉ làm trò cười cho thiên hạ mà thôi.
Người Phật tử chân chánh không mơ ước gì hơn, ước mơcon người mình được thanh tịnh, không tranh đấu nào bằng tranh đấu với phiền não ở nội tâm.Thắng được phiền não, toàn thể đều thanh tịnh, thế là vạn vậttùy tâm, Từ đó sống một cuộc đờitự dotự tại.
NGUYỆN ĐỘ.. Om Mani Pad Mệ Hùm Đâu ai có thể tu dùm cho ai! Nam MôDi ĐàNhư Lai Nào ai có thể dùm ai niệm dùm? Cheng cheng, cốc cốc, bùm bùm ... Chỉ là phương tiện thoát vùng trói trăng. Tâm thức nếu hoài lăng xăng Ngược xuôi cầu khẩn ... cũng ngần ấy thôi.
Buông ''tôi'', buông ''cái của tôi'' Tự dưng mấy chuyện lôi thôi ... dọn nhà. Trở vềTự TánhDi Đà Giữa Ta bà thấy Liên hoa ngập lòng.