“Sự
tu hành của
chúng ta chỉ là để nhìn thấy cái
Tâm Nguyên Thủy”
Vấn đề của tâm là - thật sự không có gì
trục trặc với nó cả.
Bản chất của nó là vậy, nó
thuần khiết. Tự nó sẵn đà
bình an. Nếu có những lúc
tâm không an, đó là bởi vì nó
chạy theo cảm xúc. Tâm bẩm
sinh không có gì cả. Nó trở nên
bình an hay kích động chỉ vì nó
bị cảm xúc lừa gạt. Tâm chưa được huấn luyện rất khờ dại.
Lục trần cho nó những
ảo giác về
hạnh phúc và
đau khổ, nhưng
bản chất của
tâm không có những thứ này.
Hạnh phúc hay
đau khổ không phải là tâm, mà chỉ là một
cảm xúc đang lừa gạt
chúng ta. Tâm chưa được huấn luyện dễ bị đánh lạc hướng và
chạy theo những thứ này. Nó quên chính nó. Rồi chúng nghĩ rằng đó là
chúng ta đang
vui sướng hay gì đó.
Nhưng thật sự thì tâm của
chúng ta đã sẵn tĩnh lặng và
bình an - thật sự bình an! Giống như chiếc lá vẫn đứng im
chừng nào nó chưa bị gió thổi. Nếu gió đến, chiếc lá đong đưa. Sự đong đưa là gió - sự đong đưa của tâm là do
lục trần; tâm
chạy theo chúng.
Sự
tu hành của
chúng ta chỉ là để nhìn thấy cái “Tâm Nguyên Thuỷ”.
Chúng ta phải huấn luyện tâm để
nhận biết lục trần và không bị chúng đánh lạc hướng,
để tâm được
bình an. Đây chính là
mục đích của tất cả những sự
tu hành cam khổ mà
chúng ta phải
trải qua.