Bài # 7: CỐ TẬP TU THẬT TỐT, ĐỜI HẠNH PHÚC HƠN

Thơ 8 và 9 chữ:
(1):THAM ÁI vốn là “sản phẩm” của con người.
Những ai KHÔNG Tham Ái cuộc đời nhẹ tênh.
Vui, Nột Thất dùng toàn những thứ Rẻ Tiền.
Xe hơi không “Hàng Hiệu”, chạy bền là xong.
***
(2):Sống, Không So Sánh, chẳng thấy gì ƯỚC MONG.
Đêm ngủ Ngon Giấc vì cõi lòng An Yên.
Ai ơi, THAM ÁI gây biết bao Não Phiền.
Chết, Hai Tay Trắng, Hồn về liền Âm Ty.
***
(3):Sống Thành Thật, Giản Đơn là điều Đẹp Nhất.
Ấy là Bản Tính người Khiêm Tốn đó mà.
Ở đời, Ai Ưa kẻ Miệng Lưỡi, Điêu Ngoa.
Cố TU MIỆNG, khỏi bị người ta chê cười.
***
(4):Khi Thành Công bạn tỏ ra rất Hãnh Diện,
Vì nghĩ Kết Quả do Tài Trí của mình.
Lầm: Phước dẫn dắt hành động rất công minh,
Hãnh Diện:Tổn Phước, Xấu rập rình: tránh xa.
***
(5):Hãnh Diện rồi đem Khoe sự Thành Công.
Đó, tính Ngã Mạn, Kiêu Căng Phải Dừng.
Tổn Phước Nhiều lắm, xin chớ Coi Thường.
Lại còn Sinh Bịnh, Nghiệp Tăng rất nhiều.
***
(6):Người biết TU luôn thấy cuộc đời Hạnh Phúc.
Vì TIN NHÂN QUẢ, vuệc có XẤU cũng VUI.
Không TIN PHẬT chỉ thấy Nỗi Khổ cuộc đời .
Gặp Bất Hạnh đổ lỗi cho Trời Bất Công.
***
(7):Bị đối xử Tệ Bạc, tức đang Trả Nghiệp.
Trả nghiệp phải vui, sao giận kẻ hại mình.
Còn Người Kia đang Tạo Nghiệp ác, biết không!?
Thương Họ mới Đúng để cõi lòng an yên.
***
(8):Nhiều người Tin Tưởng và Thờ Phật trong nhà.
Không Thực Hành Chánh Pháp coi là như không.
Tu mà không Học là Tu mù, uổng công.
Học, không Tu: Đãy Sách chẳng hòng giúp ai.
***
(9):Lời nói Đa Nghi được xem là Vu Khống.
Ai có tật ấy, hãy cố gắng bỏ ngay.
Còn không, tưởng chẳng sao, nói ra ngày ngày.
Ác Khẩu nặng lắm, chết bị đày Âm Ty.
***
(10):Việc xảy ra trước mắt, không chắc đúng thật.
Nên đừng vội Phên Phán để tránh hiểu Lầm.
Tốt nhất, ÍT NÓI, ÍT TỘI: khắc trong Tâm.
Khỏi Hối Hận, cuộc đời muôn phần an yên.
***
(11):Nói Xấu Người Nhiều, trước tiên sẽ hại mình.
Độc Tố tiết, lâu ngày Bệnh tình hiện ra.
Tạo Nghiệp nữa, chắc không Tránh Khỏi đâu mà.
Hãy TU MIỆNG, cuộc sống chắc là Tốt Hơn.
***
(12):Hành Động ta làm Chẳng Mất Đâu.(thơ 7 chữ, 4 câu)
Kể luôn Tư Tưởng Nghĩ trong đầu!
Hoàn toàn dội lại về ta cả!
Nhân, Quả theo liền, cố khắc sâu.
(Diễn ý từ Lời Khai Thị Của HT Tịnh Không)
***
(13):Chửi người, Miệng ở cạnh bên Tai.(thơ 7 chữ, 4 câu)
Họ chẳng hề nghe, dội lại ai.
Độc tố sẽ sinh, mình lãnh cả.
Ngày kia sinh Bệnh, Nghiệp dần đầy.
Lấy Ý từ đoạn trích (1) phần đọc thêm bên dưới
***
(14):Chửi ai như phun Nước Bọt Lên Trời.
Nó Dội Lại Vào Mặt người Ác Tâm.
Thế là, Độc Tố tiết ra ngấm ngầm.
Bệnh Sinh, Nghiệp Tạo: tránh Làm từ nay.
Lấy Ý từ đoạn trích (2) phần đọc thêm bên dưới
***
(15):Bị Đối Xử Tệ Bạc nặng nề, Đừng Giận.
Chư Thiên Thử Thách xem Chịu Nổi hay không?!
Đã Tin được vậy, tự nhiên VUI trong lòng.
Cách Diệt Sân hữu hiệu, Thực Hành mà xem.
Lấy Ý từ đoạn trích (3) phần đọc thêm bên dưới
***
(16): Bà La Môn theo Chửi Phật, Ngài Không Nhận.
Ngài Bỏ Qua tất cả Lời Bẩn Khỏi Tai.
Còn ta Nghe Lời Nói Nặng, Giận rất dai.
Học Phật, đừng Ôm Giữ lời ai Chửi mình.
***
Phần kết:
(17): Nếu bài Chia Sẻ Phật Pháp lợi cho ta.
Hãy Chuyển đến những Bạn gần xa Thực Hành.
Họ được lợi, mình thêm Phước rõ rành rành.
Hạnh Tùy Hỷ Công Đức chớ đành bỏ qua
***
Bài viết đến đây xin tạm ngưng. Rất mong
có nhiều người hưởng ứng cùng thực hành,
chúng tôi xin đem công đức này:
Nguyện Cha Mẹ Nhiều Đời, Oan Thân
Nhiều Kiếp, Tám Nạn, Ba Đường,
Cô Hồn, Trệ Phách Siêu Sinh Lạc Quốc.
Tội Lỗi Sinh Ra Từ Vô Lượng Kiếp
Thảy Đều Tiêu diệt
Xin chân thành cảm ơn tất cả quý vị đọc hết bài viết./.
***
Phần Đọc Thêm:
Xin Mời Quý Vị Đọc Câu Chuyện Bên Dưới. Chúng tôi đã lấy ý để làm những câu thơ ghi trên qua đường link:
https://cafebiz.vn/thien/chui-mang-va-loi-day-cua-duc-phat-201303130823497303.chn
Chửi mắng và lời dạy của đức Phật
13/03/2013 08:30 AM |
Một lần, Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, các tu sĩ Bà La Môn ra đón đường chửi Phật vì thấy đệ tử theo Phật nhiều. Phật vẫn đi thong thả, họ đi theo sau chửi.
Thấy Phật thản nhiên làm thinh, họ tức giận, chặn Phật lại hỏi:
- Cù-đàm có điếc không? ....
- Ta không điếc.
- Ngài không điếc sao không nghe tôi chửi?
- Này Bà La Môn, nếu nhà ông có đám tiệc, thân nhân tới dự, mãn tiệc họ ra về, ông lấy quà tặng họ không nhận thì quà đấy về tay ai?
- Quà ấy về tôi chứ ai.
- Cũng vậy, ông chửi ta, ta không nhận thì thôi. (1)
Người kêu tên Phật chửi mà Ngài không nhận. Còn chúng ta, những lời nói bóng, nói gió ở đâu đâu cũng lắng tai nghe, để buồn để giận. Như vậy mới thấy những lời cuồng dại của chúng sanh Ngài không chấp không buồn. Còn chúng ta do si mê, chỉ một lời nói nặng nói hơn, ôm ấp mãi trong lòng, vì vậy mà khổ đau triền miên. Chúng ta tu là tập theo gương Phật, mọi tật xấu của mình phải bỏ, những hành động lời nói không tốt của người, đừng quan tâm, như thế mới được an vui.
Trong kinh, Phật ví dụ người ác mắng chửi người thiện, người thiện không nhận lời mắng chửi đó thì người ác giống như người ngửa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời mà rơi xuống ngay mặt người phun. (2)
Thế nên có thọ nhận mới dính mắc đau khổ, không thọ nhận thì an vui hạnh phúc. Từ đây về sau quí vị có nghe ai nói gì về mình, dù tốt hay xấu, chớ nên thọ nhận thì sẽ được an vui.
Tuy có chướng duyên bên ngoài mà chúng ta biết hóa giải, không thọ nhận, đó là tu. Không phải tu là cầu an suông, mà phải có người thử thách để có dịp coi lại mình đã làm chủ được mình chưa. Nếu còn buồn giận vì một vài lí do bất như ý bên ngoài. Đó là tu chưa tiến. (3)
Đa số chúng ta có cái tật nghe người nói không tốt về mình qua miệng người thứ hai , thứ ba, thì tìm phăng cho ra manh mối để thọ nhận rồi nổi sân si phiền não, đó là kẻ khờ, không phải người trí.
(Sưu tầm)
tanhoa