Tưởng Niệm Tiến Sĩ Rupert Neudeck “Linh hồn Cap Anamur“ đã về nước Chúa Đại Ân Nhân của Thuyền Nhân Người Việt. Xin tưởng niệm một ân nhân nước Việt Sáng lập con tàu ánh sáng cứu người… (Thời cộng sản mới “yêu tự do tha thiết” Biển muôn trùng cố chèo chống đến nơi)
Ngồi nhớ lại một đoạn trường vượt biển Thật gian nguy mạo hiểm đến kinh hồn Lúc nghĩ đến tưởng chừng cơn ác mộng Làm đảo điên cuộc sống giữa càn khôn
Ngày ra đi trong lòng luôn cầu nguyện Xin đến bờ hạnh phúc được bình an Nhưng biển cả không dung thân lương thiện Giữa muôn trùng cơn thịnh nộ kinh hoàng
Gặp bọn cướp giết người cùng hảm hiếp Chẳng nương tay cho những kẻ sa chân Chiếc thuyền con toàn đàn bà, con nít Không chốn nào hy vọng để nương thân
Khi thấy cảnh kinh hoàng như thiếu phụ Bồng con thơ toan nhảy xuống biển sâu Nỗi nhục nhã như vết thương mưng mủ Lấy sức người quằn quại giữa niềm đau
Song tình cảnh dân Nam trong dỉ vãng Cũng không còn một chọn lựa nào hơn Đành trốn thoát khỏi bàn tay cộng sản Chốn dung thân cần phải “có tình người”
Rồi may mắn một điều chưa biết trước Khi trong cơn nguy biến chợt mừng vui Thấy con tàu cứu nguy đang tiến bước Trên thân tàu ghi hàng chữ “Cap Anamur” Thủy thủ trên tàu bắc thang đón tiếp… Thả cano giải thoát người chung quanh (Trong khi bọn hải tặc đua nhau chạy trốn Chúng thả những cô gái để thoát thân!)
Lúc lên tàu thấy phóng viên nhà báo Đến viếng thăm một thảm cảnh kinh hồn Họ tường trình đủ đầy nhân chứng sống Từng trải qua một giấc mộng hải hùng
Trót cỡi sống nên cũng đành chịu trận Dầu nổi trôi phiêu dạt đến phương nào Vẫn mong ước đến bến bờ đón nhận Được đáp đền tình nghĩa của ân nhân Cũng nhờ vậy mà chúng tôi nhớ đến Vị cứu tinh đang dang rộng vòng tay Với con Tim yêu thương không bờ bến “Sáng lập con tàu ánh sáng cứu nguy”
Như trao tặng món quà cho người sống Cho những người từ cõi chết hồi sinh Nên lòng vẫn muôn đời còn ghi nhớ Hình bóng người nay thành“vị cứu tinh” Tiến Sĩ Neudeck – tiến lên phía trước Giữa ngàn khơi ngăn sống dữ thủy triều Ân nghĩa ấy chúng tôi quên sao được Lời cám ơn diễn đạt được bao nhiêu? Nhưng không nói sợ mai nầy hối hận … “Người Việt tha hương làm kẻ vong tình” Nên chỉ muốn làm những điều có thể… Bày tỏ tấm lòng với các bậc “dưỡng sinh”
Nguyện luôn nhớ một tấm lòng nhân bản Từng trải dài trên cung bậc thương yêu “Từ năm ba chín-đến hai ngàn mười sáu” (*) Để lại hậu sinh…“gương sáng, nhiễu điều”
Hồi tưởng lại cả đoạn trường vượt biển Đến bây giờ thành thân phận lưu vong Nhưng trời cũng cho chúng tôi niềm nhớ Những ân nhân từng trải rộng tấm lòng…
Một lần nữa nguyện cầu ơn Thánh Chúa Nhận rước “Ân Nhân” về cõi vĩnh hằng Lời kinh nguyện “cao cung lên”.. tiếng hát Cho con người dưới thế được bình an!
(Cầu xin Chúa ở trên trời, Bình an dưới thế cho người thiện tâm)
(*) Dr. Neudeck sinh ngày 14-05-1939 Tại Danzig Polen và mất ngày 31 05- 2016 tại Köln-Germany.