TỦ SÁCH ĐẠO PHẬT NGÀY NAY MƯỜI BỐN ĐIỀU PHẬT DẠY Thích Nhật Từ Phiên tả: Đào Bích, Nguyễn Hoa, Diệu Tịnh, Bích Thảo Sơn Dương, Ngọc Phương Hiệu chỉnh phiên tả: Thích NữTâm Minh NHÀ XUẤT BẢN HỒNG ĐỨC
MỤC LỤC
Lời đầu sách Điều I: Vượt qua cái tôi Điều II: Đừng tự lừa dối mình Điều III: Tự đại sẽ đưa đến thất bại Điều IV: Tùy hỷ để xả bỏ cái tôi. Điều V: Đừng đánh mất chính mình. Điều VI: Hiếu kính cha mẹ. Điều VII: Tự ti là khóa các tiềm năng. Điều VIII: Biết đứng dậy sau vấp ngã. Điều IX: Nuôi dưỡng ước muốn Điều X: Có sức khỏe là có tất cả Điều XI: Ái tình là sợi dây ràng buộc. Điều XII: Khoan dungđộ lượng. Điều XIII: Con đườngtuệ giác. Điều XIV: Bố thí sẽ được an vui.
LỜI ĐẦU SÁCH
Người ta thường nói rằng tác giả 14 điều Phật dạy là Hòa thượngKim Cang Tử. Thực tế không phải như vậy. Hòa thượngKim Cang Tử chỉ có công phiên dịch 14 điều này ra từ chữ Hán. Vào những năm 1998-1999, ta mới thấy 14 câu này được lưu hành. Gần đây, chúng tôi có đọc được bản nguyên tác chữ Hán có ghi rõ xuất xứ là chùa Thiếu Lâm ở Trung Quốc tặng cho các phái đoànViệt Nam. Có lẽ là phái đoàn của Hòa thượngKim Cang Tử nhận được phần quà này, thấy hay nên Hòa thượng đã phát tâm dịch ra rồi để tên mình bên dưới, vô tình làm cho những người phổ biến những điều răn này dưới dạng thư pháp và tranh ảnh treo tường tưởng rằng Hòa thượng là tác giả. Đã gọi là 14 điều răn của Phật thì tác giả không thể là người phàm được. Do đó ta phải hiểu là không có bản kinh nào tên là “Kinh 14 điều răn”. Chỉ biết là chùa Thiếu Lâm - Trung Quốc đã tuyển chọn được 14 câu tư tưởng, mà theo họ là có nội dung hay để chia sẻ như những danh ngôn dành cho mọi người. Khi tiếp nhậntác phẩm này, ta phải phân tích dưới góc độ hiện đại sẽ có hiệu quả cao hơn là sử dụngngôn ngữ gốc. Bởi vì ta thấy trong bản dịch tiếng Việt, từ ngữhiện đại được sử dụng nhiều và từ ngữtruyền thống ít được sử dụng. Đây cũng là dụng ý mà Hòa thượngKim Cang Tử đã gởi gắm qua bản dịch mà tôi cho rằng rất thành công. Bản dịch tiếng Việt dùng từ điều răn; từ này khiến cho người ứng dụnghành trì có cảm giác như bị ép buộc, răn đe. Đạo đức học Phật giáo ít dùng khái niệm điều răn, mà dùng điều đạo đức. Nguyên ngữ trong tiếng Pàli gọi là Sila, tức điều đạo đức. Khi gọi là điều đạo đức, người ứng dụnghành trì sẽ cảm thấy có nhu cầu hướng tới, bởi điều đạo đức luôn mang đếnhạnh phúcan lành cho con người. Các bản dịch cần có độ chính xác. Tùy theo ngữ cảnh có thể vận dụng khéo léo cho phù hợp để tôn thêm ý nghĩa, hiệu quả, nhưng không nên dễ dãithuận theo những từ ngữthường dùng mà làm lệch đi ý nghĩa nguyên tác. Chúng tôi xin đề nghị đổi câu 14 điều răn của Phật thành 14 điều Phật dạy, nghe bình dị và gần gũi hơn. Gọi là điều dạy, điều minh triết hay câu danh ngôn thì phù hợp với nội dung và ý nghĩa của lời Phật nói hơn. Qua nghiên cứukinh tạng Pàli, kinh điển A-hàm và kinh Đại thừa, chúng tôi có thể đánh giá rằng không có bài kinh nào trong nguyên hệ chứa đủ 14 điều Phật dạy được phổ biến và lưu truyền ở chùa Thiếu LâmTung Sơn. Như vậy, 14 điều Phật dạy được trích dẫn, gộp lại từ những ý tưởng sâu sắc trong nhiều bản kinh khác nhau. Cũng giống như bộ kinhPháp Cú của Phật giáoNam tông và kinh 42 Chương của Phật giáoĐại thừa. Cả hai kinh đều dạy cách tu tậpđại hạnh, giúp ta có cái nhìn bao quát về minh triết đức Phật dạy trong đời sống. Kinh Pháp Cú gồm 423 câu, chia làm nhiều chương, mỗi chương một chủ đề. Kinh 42 Chương gồm 42 đoạn văn trích dẫn từ những bài kinh trong ba kho tàng kinh điển theo dụng ý của ngài Ca Diếp Ma Đằng và Trúc Pháp Lan. Năm 1989, chúng tôibiên soạn quyển kinh 42 Chương, tìm kiếmmiệt mài mới phát hiện được gần như 2/3 xuất xứ của kinh nằm trong ba kho tàng kinh điển; do vậy mà phải đến 18 năm sau (2007) chúng tôi mới ấn bản được (khoảng 500 trang). Việc truy tìm xuất xứ của 14 điều Phật dạy rút từ các tạng kinh là rất khó. Tạm thời chúng ta chưa vội quan tâm đến vấn đề này mà chỉ tập trung phân tích nội dung, triết lý cũng như giá trịứng dụng của 14 điều Phật dạy cho việc hành trìtu tập và sinh hoạttrong đời sống hằng ngày. Kính chúc quý Phật tử tu được tinh tấn, góp phần đưa tuệ giác của đức Phật vào cuộc đời thông qua con đườngbố thí. Những người Phật tử có cơ hội làm tốt được hai vai trò này cũng như những người xuất gia, chúng ta không nên nghĩ con đườnghoằng pháp chỉ dành cho người tu mà thôi. Còn người tu, ngược lại cũng phải nghĩ rằng: Chức năng truyền tuệ giác là chức năngtruyền thống, nếu ta kết hợp thêm công tác từ thiện thì hiệu quảgiáo dụctruyền thống của nhà Phật sẽ đạt hiệu quả rất cao. TT. Thích Nhật Từ Tổng Biên tập Tạp chí và Tủ sách Đạo Phật Ngày Nay Đọc chi tiết nội dung: MƯỜI BỐN ĐIỀU PHẬT DẠY - Thích Nhật Từ (PDF) Xem thêm bài liên quan: MƯỜI BỐN ĐIỀU RĂN CỦA PHẬT Source: thuvienhoasen