Jiddu Krishnamurti NGHĨ VỀ NHỮNG ĐIỀU NÀY Nguyên tác: Think on These Things by Jiddu Krishnamurti Lời dịch: ÔNG KHÔNG Bản dịch 2006 – Hiệu đính 7- 2008
MỤC LỤC
Mục lục câu hỏi J. Krishnamurti: Một chân dung 00-Ghi chú của người biên tập
01-Chức năng của giáo dục 02-Vấn đề của tự do 03-Tự do và tình yêu 04-Lắng nghe 05-Bất mãn có tính sáng tạo 06-Tổng thể cuộc sống 07-Tham vọng 08-Suy nghĩ có trật tự 09 -Cái trí khoáng đạt 10-Vẻ đẹp bên trong 11-Tuân phục và phản kháng 12-Sự tự tin của hồn nhiên 13-Bình đẳng và tự do 14-Kỷ luật tự tạo
15-Cộng tác và chia sẻ 16-Làm mới mẻ cái trí 17-Con sông của cuộc sống 18-Cái trí chú ý 19-Hiểu biết và truyền thống 20-Sống đời sốngtôn giáo là nhạy cảm đến thực tại 21-Mục đích của học hỏi 22-Tánh đơn giản của tình yêu 23-Sự cần thiết ở một mình 24-Năng lượng của cuộc sống 25-Sống không nỗ lực 26-Cái trí không là mọi thứ 27-Tìm Chúa
J.Krishnamurti, cuộc sống và những lời dạy của ông trải dài trong phần lớn thế kỷ hai mươi, được nhiều người tôn vinh là một con người có ảnh hưởng sâu sắc nhất vào ý thứcnhân loại trong thời đại hiện nay. Là một hiền nhân, triết gia và tư tưởng gia, ông soi sáng cuộc sống của hàng triệu người khắp thế giới: những người trí thức và những người bình thường, cả người già lẫn người trẻ. Ông tạo ra ý nghĩacăn bản và mới mẻ cho tôn giáo bằng cách chỉ rõ một cách sống vượt khỏi tất cả những tôn giáo có tổ chức. Ông can đảmđối diện những vấn đề của xã hội hiện nay và phân tích bằng sự rõ ràng có khoa học những hoạt động của cái trí con người. Tuyên bố rằng sự quan tâmduy nhất của ông là “làm cho con người được tự do một cách tuyệt đối và không điều kiện”, ông tìm kiếmsự giải thoátcon người khỏi tình trạng bị điều kiện sâu thẳm của tánh ích kỷ và đau khổ.
Jiddu Krishnamurti (11-05-1895 – 17-02-1986) sinh ra trong một gia đìnhgiai cấp trung lưungoan đạo ở thị trấn vùng quê Mandanapalle thuộc miền nam Ấn độ. Ông được “phát hiện” trong thời niên thiếu bởi những người lãnh đạo của tổ chức thần học Theosophical Society, bà Anne Besant và Giám mục Leadbeater, những người công bố rằng ông là “Thầy Thế Giới” mà những nhà thần học đang mong đợi. Khi còn trẻ, Krishnamurti trải qua những trải nghiệm kỳ bí đã cho ông một sự thay đổi căn bản và một tầm nhìn mới mẻ về cuộc sống. Sau đó ông tách rời tất cả những tôn giáo có tổ chức và những học thuyết để bắt đầu nhiệm vụcô đơn của ông, gặp gỡ và nói chuyện cùng mọi người, không phải như một đạo sư nhưng như một người bạn.
Từ đầu những năm 1920 đến năm 1986, Krishnamurti đi khắp thế giớicho đến cuối đời lúc 91 tuổi, tổ chức những buổi nói chuyện, những cuộc thảo luận, viết sách hay là ngồi yên lặng cùng những người đàn ông và phụ nữ đang tìm kiếm sự hiện diện đầy từ bi và an ủi của ông. Những lời dạy của ông không dựa vào những hiểu biết thuộc sách vở và kinh điển nhưng dựa vào sự thấu triệt về tình trạng bị điều kiện của con người và quan điểm của ông về sự thiêng liêng. Ông không trình bày bất kỳ “triết thuyết” nào, trái lại nói về những sự việc liên quan đến tất cả chúng ta trong cuộc sống hàng ngày: những vấn đề khi đang sống trong xã hộihiện đại với sự phân hóa và bạo lực của nó, sự tìm kiếm của cá thể để có an toàn và hạnh phúc, và sự đòi hỏi của con người để được tự do khỏi những gánh nặngtâm lý của tham lam, bạo lực, sợ hãi và đau khổ.
Mặc dù ông được công nhận ở cả phương Đông lẫn phương Tây như một trong những bậc thầy tôn giáo vĩ đại nhất của mọi thời đại, nhưng chính Krishnamurti lại không lệ thuộc bất kỳ tôn giáo, giáo phái, hay quốc gia nào. Ông cũng không tán thành bất kỳ trường phái tư tưởng thuộc học thuyết hay chính trị nào. Trái lại ông quả quyết rằng những trường phái này chính là những yếu tốphân chiacon người với con người và tạo ra xung đột lẫn chiến tranh. Ông nhấn mạnh vào thời gian và lặp lại liên tục rằng chúng ta là những con người cao quý và quan trọng nhất, rằng mỗi người trong chúng ta là phần còn lại của nhân loại và không khác biệt gì cả. Ông vạch ra sự quan trọng để tạo ra cuộc sống hàng ngày của chúng ta một chất lượng thiền định và tôn giáo sâu sắc. Ông nói chỉ có một thay đổi cơ bản mới có thể tạo ra một cái trí mới mẻ, một nền văn minh mới mẻ. Vẫn vậy lời dạy của ông vượt khỏi tất cả những biên giới do con người tạo ra của những niềm tintôn giáo, những cảm tính quốc gia và những quan điểm thuộc giáo phái. Cùng lúc, chúng cho một ý nghĩa và một phương hướng mới đến việc tìm hiểu của con ngườihiện đại về chân lý, về thiêng liêng. Những lời dạy của ông, không chỉ liên quan đếnthời đại hiện nay, mà còn có tính tổng thể và không thời gian.
Krishnamurti Foundation India
Ghi chú của người biên tập
Dù viết về một buổi chuyện trò với ai đó, diễn tả cảnh mặt trời lặn, hay tổ chức một buổi nói chuyện trước công chúng, Krishnamurti dường như có một cách trình bày những lời giải thích của ông, không chỉ cho số khán giả trực tiếp của ông, nhưng còn cho mọi người, bất kỳ nơi nào, muốn lắng nghe; và có nhiều người, khắp thế giới, háo hức lắng nghe. Bởi vì, điều gì ông nói không thành kiến, và có tánh toàn cầu, và bằng một phương cách chuyển động lạ lùng đã bộc lộ rõ mọi bản chất gốc rễ những vấn đề của con ngườichúng ta.
Những đề tài trong tập sách này, đầu tiên được trình bày theo dạng nói chuyện cùng những học sinh, những giáo viên và những bậc cha mẹ ở Ấn độ, nhưng sự thâm nhập sâu sắc và sự đơn giản mạch lạc sẽ mang lại đầy ý nghĩa cho những con người có suy nghĩ ở mọi nơi, thuộc mọi lứa tuổi, và trong mọi hình thái của cuộc sống. Krishnamurti tìm hiểu bằng sự thấu triệt và khách quan lạ thường về những quan điểm của điều gì chúng ta đã hài lòng gọi là nền văn hóa của chúng ta, nền giáo dục của chúng ta, tôn giáo, chính trị và truyền thống của chúng ta; và ông phơi bày ra ánh sáng những động cơ cănbản nhưtham vọng, tham lam và ganh tị, ham muốn có được an toàn và thôi thúctìm kiếm quyền hành – tất cả những việc đó ông khẳng định là những nhân tố thoái hóa trong xã hộiloài người. Theo Krishnamurti văn hóa thực sự không là vấn đề thuộc nuôi dưỡng, cũng không phải thuộc học hỏi, cũng không phải thuộc tài năng, thậm chí cũng không phải thuộc thiên tài, nhưng văn hóa là điều gì mà ông gọi là “đang chuyển động không thời gian để tìm rahạnh phúc, Chúa, chân lý.” Và “khi dòng chuyển động này bị ngăn chặn bởi uy quyền, bởi truyền thống, bởi sợ hãi, có thối hóa,” bất kể những tài năng hay những thành tựu của bất kỳ nền văn minh, chủng tộc hay cá thểđặc biệt nào. Bằng sự ngay thẳng không thỏa hiệp ông vạch rõ những yếu tốgiả dối trong những quan điểm và những tập tục của chúng ta, và những ngụ ý trong những lời phê bình của ông có cả chiều sâu lẫn ảnh hưởngrộng rãi.
Một vài từ ngữxuất hiện đó đây trong bài này – guru, sannyasi, puja, và mantram – và với chúng những độc giả phương Tây có lẽ không quen thuộc lắm, nên được giải thíchvắn tắt ở đây. Một guru là một vị thầy tinh thần; một sannyasi là một thầy tu đã giữ lời thềcuối cùng là từ bỏ theo nghi lễ của Ấn độ giáo; puja là sự thờ phụngnghi lễ của Ấn độ giáo; và một mantram là một vần thơ, một âm điệu, một bài hátthiêng liêng.
Lời Ban Biên Tập TVHS Các Nhà xuất bản tại Việt Nam cũng như ở hải ngoại có nhu cầu in cuốn sách này vì mục đích kinh doanh, xin vui lòngliên lạc với Dịch gỉa và tổ chức Krishnamurti Foundation India: Vasanta Vihar 124 Greenways Road RA Puram Chennai - 600 028 Tel: 24937803/24937596 Email: [email protected] Source: thuvienhoasen