LIÊN TRÌCẢNH SÁCH Thích Quảng Ánh Việt dịch Nhà xuất bản Văn Hóa Saigon 2007
Mục lục
Lời tựa Chương I: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1. Buông xuống 2. Xả 3.Thực tiễn 4. Nói một thước, chẳng bằng thực hành một tấc 5. Nuôi dưỡng thành thói quen tốt niệm Phật 6. Phóng sinh”tam thí” đều đủ 7.Phóng sinh trả lại nợ giết hại từ trước Chương II: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1. Chỉ nương pháp niệm Phật sẽ được qua biển sinh tử 2. Nguyên nhânNhư Lai ra đời 3. Người niệm phật có đại phước báo 4. Phước báo trời, người 5. Giới-Định-Tuệ 6. Lấy giới làm thầy 7. Phóng sinh là bậc nhất 8. Ra sức thực hànhgiới không giết hại và phóng sinh 9. Người học Phật nên ăn chay trường 10. Ăn thịt giống như uống thuộc độc Chương III. LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1. Không nên có ý bày tỏ giữ bản quyền 2. Thuyết pháp cần đơn giản, rõ ràng 3. Sửa đổithói quen xấu 4. Phản tỉnh 5. Cẩn thậnlựa chọnđạo tràng 6. Linh Sơn chỉ tại trong tâm 7. Làm tốt bổn phận 8. Thành khẩn và nề nếp làm tròn bổn phận 9. Nhìn rõ, buông xuống Chương IV: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Lo việc nhà mình, không lo việc nhà người 2. Kiểm điểm chính mình 3. Cải vỏ không ( nói hay làm dở) 4. Ăn thịtphạm giớisát sinh 5. Khuyên nhắc mình ăn chay 6. Người có trí tuệ 7. Giác ngộ sẽ biết được sai lầm 8. Tro tàn 9. Tâm cung kính chính là sự thành thật 10. Cẩn thận từ lúc ban đầu Chương V: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Chọn pháp mônthích hợp 2. Luôn luôn siêng năng lau chùi 3. Phật với Phật mới có thể biết rõ 4. Thiền thâm diệuvô thượng 5. Thần chú thật giản đơn và chân thật 6. Niệm Phật bằng với việc tụng hết thảy kinh 7. Niệm Phật không thể nghĩ bàn 8. Niệm Phật là hạnh chánh 9. Một môn thâm nhập 10. Học Phật chính là sửa đổithói quen xấu 11. Có quả ắt có nhân Chương VI: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Niềm tin sâu 2. Nguyện cấp thiết 3. Ra sức thực hành 4. Tự hỏi lương tâm 5. Phát tâm Bồ-đề 6. Cần thiết ghi nhớ “ tám chữ” 7. Thành thậtniệm Phật 8. Lấy giới làm thầy 9. Giới chính mình không phải giới người khác 10. Tấm gương soi Chương VII: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Niềm tin là nguồn đạo, là mẹ của các công đức 2.Quay lại cầu nơi mình 3. Không nên tự tay giết hại 4. Được thành hạnh nhẫn nhục 5. Bệnh chấp Lý bỏ Sự 6. Sống chuyển thành chín, chín chuyển thành sống 7. Như người gần hương thân có mùi hương 8. Giáo dụctừ gia đình 9. Xả được Chương VIII. LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Nắm lấy cơ duyên 2. Ngày nay đã qua 3. Vô thường 4. Không nên chấp trước 5. Như mộng, huyễn,bọt nước, bóng ảnh 6. Tức một tức ba 7. Cẩn thậnlựa chọnpháp môn 8. Nương tự lực hay nương Phật lực? 9. Niệm Phật là cứu cánh chân chánh 10. Muôn thứ bệnh đều từ sát sinh đưa đến Chương IX: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Tự tánh tự độ 2. Phát tâmlâu dài 3. Bí quyếtniệm Phật 4. niệm Phật lớn tiếng 5. Giới là gốc vô thượng Bồ-đề 6. Căn bản của việc học Phật 7. Tam vô lậu học 8. Giới-Định-Tuệ 9. Bàn luận việc binh trên giấy là lời nói suông 10. Cách hành trì của người học Phật Chương X: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Nhẫn nhục 2. Quán chiếu chính mình 3. Xả 4. Sám hối 5. Tội từ tâm khởi, đem tâm sám hối 6. Lễ lạy 88 vị Phật 7. Lễ Phật sám hối 8. Răn nhắc và thúc giục 9. Chớ quên tâm ban đầu 10. Nội công và ngoại công Chương XI: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Ăn chay, phóng sinh 2. Bài tập quan trọng 3. Thường xuyênquán chiếu chính mình 4. Bồ-tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả 5. Nhà mình chính là đạo tràng 6. Người học Phật gương mẫu 7. Khó hành đạo, dễ hành đạo 8. Sự quan trọng của thiện tri thức 9. Không nên phát nguyện suông 10. Nền tảng của sự tu hành Chương XII: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Hạnh đại hiếu ở thế gian 2. Đức khiêm tốn tự hổ thẹn 3. Mục đích của sự tu hành 4. Tự thanh tịnh ý mình 5. Không có chỗ trụ tâm 6. Vô thường 7. Nương pháp chẳng nương người 8. Chỉ và Quán 9. Cần học làm Phật, không cần giỏi Phật học ( lý thuyết) 10. Tức tâmtịnh độ Chương XIII: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Trì giới 2. Thường sinh tâm hổ thẹn và sám hối 3. Hổ thẹn 4. Ngã mạn 5. Hữu lậu 6. Phạm giới thành hữu lậu 7. Kiểm nghiệm lại lỗi lầm 8. Giới luật 9. Siêng năng hành pháp lễ Phật sám hối 10. Phật phápsuy vi 11. Khiêm tốn tự xét mình Chương XIV: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Thời mạt phápniệm Phật dễ thành tựu 2. Giới luật là căn bản 3. Cố gắnggìn giữgiới luật 4. Phương pháp đốt sáng đèn tâm 5. Danh và lợi 6. Cẩn thậnđề phòngdanh lợi 7. Một lời khai thị bình thườngchân thật 8. Biển danh lợi 9. Xa hẳn danh lợi Chương XV: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Niệm Phật được qua sinh tử 2. Niệm phật càng về sau càng quan trọng 3. Mạng sống có hạn 4. Biển bổn nguyện của Phật Di-đà 5. Thành thật 6. Thành thậtniệm Phật 7. Đệ tử Phật chân chính 8. Học Phật chân chính 9. Đối tượng của học tập 10. Thật thà là quý, bình thường là phước Chương XVI: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1. Đầy đủ lòng tin và tâm nguyện 2. Nói nhiều nhưng làm ít 3. Người có tín nguyệnchân thật rất ít 4. Kiểm nghiệm lòng tin và hạnh nguyện 5. Nên phát nguyện 6. Phát nguyện 7. Nhân duyên căn lành và phước đức 8. Quả đất 9. Pháp môn tâm địa Chương XVII: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Hạnh phàm phuthấp kém 2. Giặc vô thườngcuối cùng phải đến 3. Uốn nắn chính mình 4. Một câu niệm Phật nhiếp hết tất cả 5. Niệm Phật chính là thiền 6. Niệm Phật chính là mật 7. Niệm Phật chính là giáo 8. Niệm Phật chính là giới-định-tuệ 9. Đại Bồ-tát Văn-thù và Phổ Hiền đều niệm Phật 10. Pháp mônđặc biệt 11. Bình thường rất cao, thành thật rất diệu 12. Lấy thân làm phép tắc Chương XVIII: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Tượng Phật chính là đức Phật 2. Hiểu và hành 3. Không hiểu biết nhưng có thực hành 4. Có hiểu biết không có thực hành 5. Ấn chứng của sự tu hành 6. Cần phải đích thân thực hành 7. Niệm Phật tức là Giới-Định-Tuệ 8. Đại phápthọ dụng đời nay 9. Lấy đó làm gương 10. Phép tắc của sự tu hành 11. Bình thường, thật thà Chương XIX: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Phật pháp chú trọng ở thực hành 2. Ăn thịt bằng với tội giết hại 3. Người ăn thịt đoạn dứt hạt giốngtình thương 4. Ăn thịt cầu công đức tất chẳng thành tựu 5. Chẳng biết tốt xấu 6. Tu phápniệm Phật là vững vàng nhất 7. Tham tiền chẳng phải việc dễ 8. Hãy nhanh quay vềniệm Phật 9. Nghiệp chướng 10. Nỗ lựctiêu trừnghiệp chướng 11. Phật pháptiêu trừnghiệp chướng Chương XX: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Then chốtthành công của sự tu hành 2. Gặp thiện tri thức là nhân duyên lớn 3. Chuyển mê thành ngộ 4. Mắt mù dẫn người mù 5. Phương phápphân biệtthiện tri thức 6. Nghĩ cho kỹ xem cho rõ 7. Bức tranh vẽ thiện tri thức đẹp nhất 8. Nên làm người mắt sáng Chương XXI: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Việc đại ác ở trần gian 2. Việc thiện lớn nhất trên đời 3. Hết sứcvô lý 4. Được không bằng mất 5. Lựa chọn 6. Hai điều kiện quan trọng nhất 7. Phóng sinh tức trả tự do cho chư Phật vị lai 8. Phóng sinh và nước từ bi Tam-muội 9. Đạo lýphóng sinh rất sâu 10. Không giết hại, phóng sinh; việc đơn giản, lý lại sâu 11. Phật pháp là môn giáo dụcgiác ngộ Chương XXII: LIÊN TRÌCẢNH SÁCH 1.Một câu danh hiệu Phật 2. Đại si cuồng 3. Quy định thời khoá 4. Ngừng và diệt tham, sân, si 5. Không giết hại, nên ăn chay 6. Ăn thịt là thói quen rất xấu 7. Hoàn tất vào một lần này 8. Phóng sinh đền lại nợ giết hại từ trước 9. Ăn thịt và hữu lậu 10. Hai việc cùng tiến hành 11. Ăn thịt là đại ác 12. Phóng sinh là làm việc thiện lớn
Lời tựa
Thời đạimạt pháp, các bậc Thánh Hiền ngày càng xa. Phật phápsuy vi, tà sư nói pháp nhiều như cát sông Hằng. Tà trí, tà kiến đầy khắp thiện hạ. Đáng tiếc cho chúng sinhnghiệp chướng sâu nặng, huệ cạn phước mỏng, người học phật đi trên đường chánh rất ít, kẻ chìm đắm lại nhiều. Thậm chí rất nhiều người thêm nhiễm tri kiến mà mị, ra vào làm con cháu nhà ma, gieo xuống đời vị lai nhân khổ địa ngục mà không tự biết. Xét kỹ nguyên nhân này, chính là không gặp thiện tri thức, không tìm đúng đường chánh, tu hành chẳng như pháp không thể đắc lục, mất hết thời gian tiền của và tâm lực, cuối cùng không được một chút lợi ích thực của Phật pháp.
May mắn biết bao, chúng ta ở vào thời mạt pháp, còn có thể gặp được một vị thiện tri thức hiếm có. Đây chính là pháp sưViên Nhân, là vị Đạo sư của chúng ta. Sư phụ đã 90 tuổi, ở ẩn nơi am trong núi, tu hànhthanh tịnhđến nay hơn 30 năm. Trên sự tu hành, sư phụcẩn thậntuân theo lời dạy của Phật Đà, chính là hết lòngchân thậtchấp trì một câu Thánh hiệuNam mô A-di-đà-phật, đồng thời lấy pháp môntịnh độhành trì và giáo hoámọi người. Khuyên khắp tất cả mọi người đến hỏi han về Phật pháp là chuyên nhấtniệm Phậtcầu sinhTây Phương, tuyệt đối không xen tạp và mơ hồ.
Về mặt hành trì, sư phụsinh hoạt hàng ngày có thể tỉnh thì tỉnh, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, tất cả đều hết sứcđơn giản và mộc mạc. Sư phụyêu cầuchúng ta lấy giới làm thầy. Chỗ chỗ nghiêm ngặt giữ vững giới luật, nơi nơi lưu tâmcẩn thận để công đức của mình khỏi rỉ chảy mất. Sư phụhết sứcnhấn mạnh người niệm Phật cần nhanh chóng ăn chay, bởi vì ăn thịt chính là sát sinh. Mỗi ngày ăn thịt là đồng thời mỗi ngày phạm vào giới sát sinh. Kết oánmối thù truyền kiếp, tương lai báo ứnghết sức đớn đau, lại thêm trở ngại sự nghiệp lớn vãng sinh của chúng ta còn thiếu từ lâu vô biênvô lượng. Vả lại, việc phóng sinh chính là tích cực trả món nợ từ đời quá khứđến nay do chúng ta giết hại vô số. Hơn nữa, trong qúa trình phóng sinhtâm từ bi của người học Phật thu được nhiều điều bổ ích, lại cùng với đông đảo chúng sinhkết duyênsâu rộng, hiện tại và vị lai đều có ảnh hưởng không thể nghĩ bàn.
Sư phụnhấn mạnhPhật giáo là một cách thức giáo dụcthực tiễn. Chỉ nói mà chẳng luyện tập một chút cũng không đến chỗ lợi ích thực sự. Sư phụ dùng thân giáo thị hiện một vị tu hành mẫu mực, chân thật. Không nói lời cao xa, nghiên cứuthực tiễn, dạy bảo tất cả người học Phật phát tâm lâu dài. Đem Phật pháp thật sự thực hiện trong sinh hoạt của chúng ta. Bản thân mình ra sức thực hành, nỗ lực. Đó là người học Phật chân chánh.
Cuốn sách “Liên Trì Cảnh Sách” này là do đệ tửkết tập lời khai thị quý báu của sư phụ thường ngày, sắp xếp lại mà thành. Trong này chỉ rõ rất nhiều khuyết điểm vì lơ là mà chính chúng ta là người hiện tại học Phật thường phạm phải. Nguyên có thể đối với những người chân chánh có tâm tu hành, cần đời này liễu sinh thoát tử. Hy vọng mỗi một vị học Phật đều có thể nắm chắc và chính xácphương hướngtu hành, không đến nỗi điên đảo lầm loạn, luống uổng.
Chân thậtniệm Phật, lạy Phậtsám hối, giữ giới sát, ăn chay, cứu chuộc mạng phóng sinh. Đó là bốn điểm quan trọng mà sư phụ thường dạy bảo và khuyến khích chúng ta. Chỉ nguyện những người cùng học Phật đều có thể chuyên tâm và hết sức ở nơi đây. Đối với sự nghiệp lớn vãng sinh của chúng ta, tất nhiên có ảnh hưởngquyết định và sâu xa.
Nam mô A-Di-đà Phật
Hội Phật giáoLiên TrìCông Đức
Kính ghi
THAY LỜI TỰA
Làm người, chúng ta nhiều hay ít đã được thọ nhận những lời giáo dưỡng hay lời nhắc nhở từ những bậc tôn trưởng đến trưởng thành, khôn ngoan và hiểu biết. Cha mẹ hay những người lớn quan hệ gia đình, với tình thương vì chúng ta mà răn nhắc chỉ bảo, mong chúng ta thành người hiền lànhđạo đức.
Trong đạo cũng vậy, những lời của bậc thầy luôn dạy bảosửa sai, nhắc nhở và thúc dục chúng ta, gọi là lời cảnh sách. Lời cảnh sáchnói thẳng, mạnh mẽ, không trong văn chương; cũng có khi chỉ rõ lỗi lầm của người học và những hiện tại của hiện thời mà chúng ta đang chứng kiến. Lời cảnh sách có mục đíchcảnh tỉnh và thôi thúc người học đạonỗ lực tu tiến. Chỉ có người tu biết tu sửa mới cảm được những lợi ích trong lời cảnh sách của tổ sư.
Huynh đệchúng tôi cũng vậy, khi đọc lời cảnh sách, thấy lời lẽ mộc mạc nhưng chân thật, trong đó luôn thể hiện tấm lòng thương yêu của Tổ sư như chính tình thương của người cha nghiêm nghị.
Cảm được lòng từ của Tổ sư, chúng tôi không ngại kiến thức hẹp hòi, phát nguyện dịch ra và ghi thành sách, mong chia sẻ đến những người có duyên.
Văn trong cảnh sách không như những tác phẩm giàu chất văn chương hoa mĩ, nhưng không thiếu sự khuyên răn nhắc nhở mang tình thương của mẹ hiền. Lại nữa, biển Phật phápbao la, có nhiều người muốn tu hành, không biết nên nghiên cứu từ đâu và thực hành thế nào để đạt đượcmục đích. Những lời dạy trong tập cảnh sách này có giá trị giúp cho bất cứ ai dù có trình độPhật học như thế nào cũng đều có thể hiểu và áp dụng để giải thoát khổ đau ngay trong đời sống hiện tại.
Cuốn sách không dám so sánh với nhiều tác phẩm khác về chất lượng ngôn từ, nhưng sẽ là tấm bản đồ hữu ích cho kẻ lữ hành lạc lối trên đường trở về cố hương.
Chúng tôi với tâm thành kính nhớ ơn thầy tổ, chư thiện hứu trí thức, đàn nathí chủ, với tâm hổ thẹn kính dâng lên thầy chúng tôi duyệt cho và được thầy hoan hỷ. Chúng tôi rất vui kính gửi đến quý bạn hữu để kết duyên lành trong ngôi nhà Phật pháp.