Hoa Vô Ưu

Nhớ khói


Vợ bảo năm này ăn tết
Hàng họ bày bán sẵn rồi
Muốn gì cứ ghi ra giấy
Em gọi người đem đến nơi

Mình bảo: ừ thì khỏe thật!
Nhưng mà cứ nhớ rưng rưng
Cuối năm lửa hồng than đỏ
Thèm cay mùi khói quá chừng

Nồi bánh cuộn long sùng sục
Lửa đun lâu lâu lại cười
Tuổi già lòng như ngày trẻ
Cời than ngồi chờ đêm vơi

Một năm chẳng được cay mùi khói
Chiều ba mươi nhớ quá quê nhà
Mới hiểu mùi bùn thơm da thịt
Chút khói quê lan chậm mà xa.

Dương Đăng Lợi