VƯỢT QUA BẤT HẠNH
BỞI MAY MẮN HAY DO CÓ PHƯỚC?
Thích Tánh Tuệ
Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát
Trên báo chí thường thuật nhiều tai nạn thảm khốc xẩy ra nhưng vẫn có người sống sót hay không hề hấn gì trong khi tất cả những người chung quanh chết hay bị thương nặng.. Nhiều người cho đó là may mắn, hay "phước đức ông bà để lại" hay... "phước 70 đời"
Trong 3 kết luận đó, câu cuối cùng đúng chính xác theo lời Phật day.
- Theo đạo Phật, không có sự may mắn ngẫu nhiên, vì nếu có thì làm sao giải thích tại sao may mắn đến với người này mà không đến với người kế bên, cũng không chắc là do "phước đức ông bà để lại" vì nếu nhìn lại cuộc đời Ông bà cha mẹ tổ tiên của mình, nhiều khi cuộc đời của họ thật khốn khổ bất hạnh, phước của họ không đủ đem lại cho họ chút sung sướng hạnh phúc nào, lấy gì họ để lại cho con cháu về sau dùng..nó cũng như tiền bạc gia sản...chỉ khác nhau hữu hình và vô hình thôi.
Chỉ có duy nhất phước đức chính bản thân mình tích tụ từ bao đời trước, như một cái mền bông khổng lồ bao bọc lấy mình khi hoạn nạn ập tới trong cuộc đời, như thuyền to giữa biển, như áo lạnh cực tốt giữa cơn bão tuyết..hay áo giáp sắt che kín thân trước cung tên giáo mác đạn dược đang phóng tứ tung.
Hoạn nạn từ bên ngoài tới là do những ác nghiệp mình tạo ra đời trước hay đời này, đáo hạn thì nó tới không gì ngăn cản nó được, không tránh đâu thoát nó được, cách duy nhất là hứng chịu... vấn đề là hứng chịu với cái áo giáp phước đức dầy hay mỏng, lành lặn hay rách nát thôi!
Vậy làm sao tạo được chiếc áo giáp vạn năng này?
PHÁP KIỀU
Chiếc cầu Giáo Pháp đã sẵn
Việc tu như bước qua cầu
Bên ni, bên tê gần lắm
Không bước, gần mà xa nhau.
Không bước thì vẫn khổ đau
Tóc phai.. từng chiều phiền muộn.
Bước đi sẽ thấy nhiệm mầu
Lòng trần hư vô gió cuốn.
- Hạnh phúc là thôi tham muốn.
Vô minh tựa vách núi ngăn
Sự Thật gần trong gang tấc
Chỉ vì ta mãi lăng xăng...
GATE GATE, PARAGATE...