THIỆN PHÚC CHÚNG TABUÔNG BỎ CÁI GÌ? WHAT DO WE LET GO?
Mục Lục Table of Content __________________________________
Lời Đầu Sách—Preface 5 Chương Một—Chapter One: Con Người Là Những Chúng Sanh Có Tâm Trí— Human Beings Are Living Beings Who Have Developed Minds 9 Chương Hai—Chapter Two: Tâm Dẫn Đầu Chư Pháp—The Mind Is Leading All Dharmas 19 Chương Ba—Chapter Three: Vì Sao Chúng Ta Chấp Trước?—Why Do We Have Attachments? 25 Chương Bốn—Chapter Four: Ai Trói Buộc Chúng Ta?—Who Binds Us? 31 Chương Năm—Chapter Five: Buông Bỏ—Detachments 39 Chương Sáu—Chapter Six: Vô Minh Dẫn Đến Chấp Trước—Ignorance Leads to Attachments 51 Chương Bảy—Chapter Seven: Tấm Gương Buông Bỏ Của Đức Phật—Buddha's Examples of Renunciation 57 Chương Tám—Chapter Eight: Luôn Học HỏiGiáo Pháp Để Biết Nên Buông Bỏ Cái Gì—Always Learn the Teachings So We Know What Should Be Ridden of 61 Chương Chín—Chapter Nine: Buông Bỏ Sẽ Được Thực Hiện Một Cách Tự Nhiên Khi Chúng Ta Luôn Biết Hổ Thẹn Với Những Lỗi Lầm Trong Quá Khứ— Letting Go Will Be Naturally Achieved When We Always Feel a Great Sense of Shame and Remorse for the Past Errors 65 Chương Mười—Chapter Ten: Buông BỏMê Tín Dị Đoan—Riddance of Superstition 83 Chương Mười Một—Chapter Eleven: Buông Bỏ Sự Tầm Cầu Vô Tận—Riddance of Unlimited Seeking 89 Chương Mười Hai—Chapter Twelve: Buông BỏTam Độc Tham Sân Si—Riddance of Three Poisons of Lust-Anger-Ignorance 93 Chương Mười Ba—Chapter Thirteen: Buông Bỏ Những Con Rắn Độc— Ridden of Poisonous Snakes 121 Chương Mười Bốn—Chapter Fourteen: Hàng Phục Phiền Não Là Buông Bỏ— Subduing Afflictions Means Letting Go 131 Chương Mười Lăm—Chapter Fifteen: Thấy Rõ Tai Hại Của Phóng Dật Buông Lung—See the Disadvantages of Heedlessness and Giving Free Rein to One’s Emotion 135 Chương Mười Sáu—Chapter Sixteen: Thấy Rõ Bản Chất Vô Ngã-Vô Thường Của Vạn Hữu Để Buông Bỏ—See the Selflessness-Impermanence of All Things to Let Things Go 141 Chương Mười Bảy—Chapter Seventeen: Buông Bỏ Chấp Trước—To Let Go Attachment 149 Chương Mười Tám—Chapter Eighteen: Buông Bỏ Chấp Ngã—Riddance of Attachment to an Ego 153 Chương Mười Chín—Chapter Nineteen: Thấu Hiểu Cống CaoNgã Mạn Để Dễ Dàng Buông Bỏ Chúng—Thoroughly Understanding of Pride and Arrogance In order to Easily Let Them Go 161 Chương Hai Mươi—Chapter Twenty: Buông Bỏ Điên Đảo—Riddance of Inversions 171 Chương Hai Mươi Mốt—Chapter Twenty-One: Thấy Được Trạng TháiĐau Khổ Của Ganh Tỵ Để Buông Xả—To See the State of Suffering of “Envy” to Let Go 187 Chương Hai Mươi Hai—Chapter Twenty-Two: Thấy Được Bản Chất Thật Của Sự Hoài Nghi Để Buông Xả—To See the Real Nature of Doubt to Let Go 189 Chương Hai Mươi Ba—Chapter Twenty-Three: Thấy Được Bản Chất Thật Của Tà Kiến Để Buông Bỏ—To See the Real Nature of “Wrong Views”to Let Things Go 195 Chương Hai Mươi Bốn—Chapter Twenty-Four: Buông Bỏ Tham Dục—Riddance of Greed and Desires 201 Chương Hai Mươi Lăm—Chapter Twenty-Five: Buông BỏThất Tình Lục Dục— Riddance of Seven Sentiments and Six Desire 209 Chương Hai Mươi Sáu—Chapter Twenty-Six: Buông Bỏ Sân Hận—Riddance of IllWill 217 Chương Hai Mươi Bảy—Chapter Twenty-Seven: Buông Bỏ Tà Dâm—Riddance of Sexual Misconduct 225 Chương Hai Mươi Tám—Chapter Twenty-Eight: Buông Bỏ Vọng Ngữ— Riddance of Lying 235 Chương Hai Mươi Chín—Chapter Twenty-Nine: Buông BỏSử Dụng Rượu Và Những Chất Cay Độc—Riddance of Absorbing Alcohol and Other Antoxicants 243 Chương Ba Mươi—Chapter Thirty: Buông Bỏ Tập Khí—Riddance of Remnants of Habits 247 Chương Ba Mươi Mốt—Chapter Thirty-One: Buông Bỏ Tham Lam-Sân Hận-Đố Kỵ—To Let Go Greed, Anger, and Jealousy 255 Chương Ba Mươi Hai—Chapter Thirty-Two: Thủ Hữu Ít Là Cách Buông BỏTuyệt Vời Nhất—To Grasp and to Possess Little Is the Best Way of Letting Go 259 Chương Ba Mươi Ba—Chapter Thirty-Three: Thu Thúc Lục Căn Trong Cuộc Sống Hằng Ngày Giúp Chúng TaBuông Bỏ Dễ Dàng Hơn—Sense Restraint in Daily Activities Helps Us Let Go More Easily 263 Chương Ba Mươi Bốn—Chapter Thirty-Four: Buông Bỏ Là Làm Nhẹ Đi Nghiệp Nơi Thân-Khẩu-Ý—Riddance Relieves Karmas of Body-Mouth-Mind 269 Chương Ba Mươi Lăm—Chapter Thirty-Five: Buông Bỏ Mười Bốn Tâm Sở Bất Thiện—Riddance of Fourteen Unwholesome Factors 277 Chương Ba Mươi Sáu—Chapter Thirty-Six: Buông Bỏ Năm Thứ Vọng Tưởng— Riddance of Five Kinds of False Thinking 287 Chương Ba Mươi Bảy—Chapter Thirty-Seven: Buông Bỏ Tư Tưởng—Letting Go of Thoughts 293 Chương Ba Mươi Tám—Chapter Thirty-Eight: Từ BỏPhương Tiện Sống Hay Từ Bỏ Lạc Thú?—Rejection of Means of Life or Rejection of Pleasures? 295 Tài Liệu Tham Khảo—References 297
Lời Đầu Sách _____________________________________
Theo Phật giáo, buông bỏ hay buông xả có nghĩa là nội tâmbình đẳng và không có chấp trước, một trong những đức tính quan trọng trong tu tập, buông bỏ sẽ đưa đến trạng thái hửng hờ trước những vui khổ hay độc lập với cả hai thứ nầy. Tuy nhiên, đối với hạng phàm phu, nhất là những người tại gia như chúng ta, những buông bỏtrước mắt phải là tham, sân, si, mạn, nghi, tà kiến, sát, đạo, dâm, và vọng bởi vì chúng là những nhân tố chính khiến cho chúng ta ngày càng u mê tăm tối để phải lún sâu vào chỗ gây thêm tội tạo thêm nghiệp. Tâm buông bỏ được định nghĩa là tâm bình đẳng, như khôngphân biệt trước người vật, kỷ bỉ; buông bỏthế giớivạn hữu, không còn bị phiền não và dục vọngtrói buộc. Một khi có được tâm buông bỏ, chúng ta sẻ thật sự cảm thấyđộng lòngthương xót đối với mọi người, và chúng ta có khả năng xóa bỏ được sự thiên vị trong thái độhằng ngày của chúng ta đối với người khác. Thường thường, quan điểm của chúng ta về người khác bị chế ngự bởi những cảm xúcphân biệt. Chúng ta luôn có cảm giácgần gủi và cảm thông cho những người mà chúng tayêu thương, nhưng ngược lại đối với người lạ thì chúng tacảm thấyxa cách và lạnh nhạt và đối với những ai mà chúng ta căm ghét thì chúng ta lại có thái độác cảm và khinh miệt. Nghĩa là chúng ta luôn phân biệt bạn thù một cách rõ rệt. Tuy nhiên, chúng ta phải luôn nhớ rằng những cảm tình, sự gần gũi hay sự căm ghét của chúng ta không làm béo bổ hay làm hại được người khác. Chính chúng ta phải chịu những hậu quả xấu và đau khổ do chính những hành động của chúng ta. Chính vì thế mà Đức Phật dạy: “Muốn được vào trong cảnh giớigiải thoátthậm thâm của các bậc Bồ Tát, Phật tử trước hết cần phảibuông bỏ tất cả dục lạcngũ dục của phàm phu.” Có hai thiền sư Ekido and Tanzan cùng hành trình về Kyoto. Khi đến gần một bờ sông, họ nghe giọng một cô gái kêu cứu. Họ bèn đến nơi thì thấy một cô gái trẻ đẹp đang trôi giạt giữa dòng sông. Ekido lập tức chạy đến và mang cô an toàn sang bờ bên kia. Nơi đó Ekido cùng Tanzan tiếp tục cuộc hành trình. Khi mặt trời bắt đầu lặn, họ sắp đặtmọi việc để ổn định chỗ ở qua đêm. Tanzan không thể kềm chế mình được nữa, liền nói toạc ra. “Sao bạn có thể đem cô gái ấy lên? Bạn không nhớ là chúng ta không được phép đụng đến đàn bà hay sao?” Ekido liền trả lời: “Tôi chỉ đưa cô gái sang bờ bên kia, nhưng bạn vẫn còn mang cô gái ấy đến đây.” Qua câu truyện này, chúng ta thấy xả bỏ là không luyến chấp khi làm lợi lạc cho tha nhân. Thói thường khi 6 chúng ta làm điều gì nhất là khi được kết quả tốt, thì chúng ta hay tự hào, tự mãn, và đắc chí. Sự bất bình, cãi vã xung đột giữa người và người, nhóm nầy với nhóm khác cũng do tánh chấp trước mà nguyên nhân là do sự chấp ngã, chấp pháp mà ra. Đức Phật dạy rằng nếu có người lên án mình sai, mình nên trả lại họ bằng lòng thương, không nên chấp chặt. Khi họ càng cuồng dại thì chúng ta càng xả bỏ, luôn tha thứ cho họ bằng sự lành. Làm được như vậy là vui. Các vị Bồ Tát đã ly khai quan niệmchấp pháp, nên không thấy mình là ân nhân của chúng sanh; ngược lại, lúc nào họ cũng thấy chính chúng sanh mới là ân nhân của mình trên bước đường lợi tha mẫn chúng, tiến đến công hạnhviên mãn. Thấy chúng sanh vui là Bồ Tát vui vì lòng từ bi. Các ngài xả bỏ đến độ người gần xa đều xem bình đẳng, kẻ trí ngu đều coi như nhau, mình và người không khác, làm tất cả mà thấy như không làm gì cả, nói mà không thấy mình có nói gì cả, chứng mà không thấy mình chứng gì cả. Mà thật vậy, nếu chúng tabuông bỏ một ít, chúng ta sẽ có một ít bình an. Nếu chúng tabuông bỏ được nhiều, chúng ta sẽ có nhiều bình an. Nếu chúng tabuông bỏhoàn toàn, chúng ta sẽ được bình anhoàn toàn. Chừng đó cuộc sống của chúng ta là gì nếu không muốn nói đó là cuộc sống an lạc, tỉnh thức và hoàn toàn hạnh phúc? Quyển sách nhỏ có tựa đề “Chúng Ta Buông Bỏ Cái Gì?” này không phải là một nghiên cứuthâm sâu về Phật giáo, mà nó chỉ đơn thuần vạch ra những lời dạy Đức Phật về con đường tu tậpbuông bỏ để hành giả có thể có một cuộc sống an lạc, tỉnh thức và hạnh phúc hơn. Phật tử chân thuần nên luôn nhớ rằng tu tậpbuông bỏ không phải là chuyện dễ, nhưng đối với người Phật tửthuần thành, một khi đã quyết định bước vào tu tập phải kiên trìkhông thối chuyển; từng bước một, phải cố gắnghết sức mình để tạo ra một cấu kếtvững chắc của sự bình an, tỉnh thức và hạnh phúc mỗi ngày. Lâu dần, sự việc này sẽ giúp mình có những thói quen khiến cho cuộc sống của mình ngày càng tốt đẹp hơn. Mà thật vậy, một khi chúng ta đã có được những thói quen này, chúng sẽ trở thành những thói quentự nhiên. Một khi sự tu tập đã được đưa vào đời sốnghằng ngày, thì chúng ta sẽ luôn sống với chúng. Cuộc hành trình hướng đến một cuộc sống an lạc, tỉnh thức và hạnh phúc hơn còn đòi hỏi nhiều cố gắng và hiểu biếtliên tục. Chính vì thế mà mặc dù hiện tại đã có quá nhiều sách viết về Phật giáo, tôi cũng mạo muội biên soạn tập sách “Chúng Ta Buông Bỏ Cái Gì?” song ngữ Việt Anh nhằm phổ biếngiáo lý nhà Phật cho Phật tử ở mọi trình độ, đặc biệt là những người sơ cơ. Những mong sự đóng góp nhoi nầy sẽ mang lại lợi lạc cho những ai mong cầu có được cuộc sống an bình, tỉnh thức, và hạnh phúc. Thiện Phúc
Preface _______________________
Equanimity or letting-go is one of the chief Buddhist virtues, that of renunciation, leading to a state of indifference without pleasure or pain, or independence of both. However, for ordinary people, especially lay people like us, things that we must let go first are greed, anger, arrogance, doubt, wrong views, killing, stealing, lust, illusive (erroneous) thoughts because they are major factors that cause us more and more ignorant to sink deeply in committing more sins and creating more karmas. A mind of letting go is defined as the mind in equilibrium, i.e. above the distinction of things or persons, of self or others; indifferent, having abandoned the world and all things, and having no affections or desires. Once we have fully developed Upeksa, we will feel true compassion for all beings, and we will have the ability to eliminate any partiality from our daily attitudes toward other people. Usually, our view of others dominated by various kinds of discriminating emotions. We always feel closeness and sympathy toward loved ones. In contrast, toward strangers we always feel distant and indifferent, and for those we dislike we feel aversion or contempt. That is to say we always classify friends and enemies clearly. However, we should always remember that our sympathy, closeness and/or hatred have no effect on others, these feelings do not nurture or harm others. It is we who will suffer the ill-consequences of our actions. Upeksa is one of the seven Bodhyangas. The Buddha taught: “If one wishes to penetrate into the profound realm of liberation of the Maha-Bodhisattvas, Buddhists must first be able to let go of all of the five desires of ordinary people.” Zen masters Ekido and Tanzan were on a journey to Kyoto. When they approached the river side, they heard a girl’s voice calling for help. When they arrived they saw a young pretty girl, stranded in the river. Ekido immediately jumped down the river and carried the girl safely to the other side where, together with Tanzan, he continued his journey. As the sun began to set, and they made arrangements to settle down for the night, Tanzan could no longer contain himself and blurted out: “How could you pick up that girl? Do you remember that we are not allowed to touch women?” Ekido replied immediately: “I only carried the girl to the river bank, but you are still carrying her.” Through this story, we clearly see that detachment is the attitude of those who give up, forget, do not attach any importance for what 8 they have done for the benefit of others. In general, we feel proud, selfaggrandized when we do something to help other people. Quarrels, conflicts, or clashes between men or groups of men are due to passions such as greed or anger whose source can be appraised as self-attachment or dharmaattachment. The Buddha taught that if there is someone who misjudges us, we must feel pity for him; we must forgive him in order to have peace in our mind. The Bodhisattvas have totally liberated themselves from both selfattachment and dharma-attachment. When people enjoy material or spiritual pleasures, the Bodhisattvas also rejoice, from their sense of compassion, pity, and inner joy. They always consider human beings as their benefactors who have created the opportunities for them to practice the Four Immeasurable Minds on their way to Enlightenment. In terms of the Immeasurable Detachment, the Bodhisattvas consider all men equal, the clever as the stupid, themselves as others, they do everything as they have done nothing, say everything as they have said nothing, attain all spiritual levels as they have attained nothing. As a matter of fact, if we let go a little, we will have a little peace. If we let go a lot, we will have a lot of peace. If we let go completely, we will know complete peace and freedom. At that time, what is our life if we don't want to say it is a life of peace, mindfulness, and complete happiness? This little book titled “What Do We Let Go?” is not a profound philosiphical study of Buddhism, but a book that simply points out the teachings the Buddha on the way of letting go so that practitioners can have a more peaceful, mindful and happier life. Devout Buddhists should always remember that to let things go is not easy at all, but for devout Buddhists, once you make up your mind to cultivate, you should persevere and never have the intention of retreat; step by step, you should try your best to set a strong foundation on calmness, mindfulness and happiness. Over the times, this will help us form habits which make our life better and better. In fact, once we have these habits, they will become our natural habits. Once they become integrated in our lifestyle, we will always live with them. The journey leading to a more peaceful, mindful and happier life demands continuous efforts with right understanding and practice. Presently even with so many books available on Buddhism, I venture to compose this booklet titled “What Do We Let Go?” in Vietnamese and English to spread basic things in Buddhism to all Vietnamese Buddhist followers, especially Buddhist beginners, hoping this little contribution will help Buddhists in different levels to understand on how to achieve and lead a life of peace and happiness. Thiện Phúc CHUNG TA BUONG BO CAI GI