Đi chùa, dâng hương, lễ Phật là một trong những pháp tu căn bản của hàng Phật tửtại gia. Hàng xuất gia cũng nhờ lễ Phật mà nghiệp chướngtiêu trừ, công đứctăng trưởng, thành tựuđạo nghiệp. Có thể nói, lễ bái chư Phật, chư vị Bồ-tát được mọi người con Phật thực thi hàng ngày. Nhất là những ngày rằm vía thì hoạt độnglễ bái càng nhộn nhịp hơn. Tuy nhiên, không phải ai lễ Phật cũng đúng với pháp thức lễ bái như Thế Tôn đã chỉ dạy. Vì thế, dù người đi chùalễ Phật rất đông nhưng không phải ai cũng thành tựuphước báo, công đức. Thế Tôn dạy, muốn được “phước lâu dài vô lượng” thì người lễ bái cần nương vào mười một pháp lễ chùa Phật. “Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc. Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo: - Nếu thiện nam tử, thiện nữ nhơn muốn lễ bái chùa tháp Như Lai, nên thực hành mười một pháp lễ chùa Phật. Thế nào là mười một? Hưng khởi tâm dõng mãnh vì có thể kham; ý không tán loạn vì thường nhất tâm; ... vì ghi nhớ chuyên tâm các pháp Chỉ; vì ghi nhớ chuyên tâm các pháp Quán; các niệm hằng dứt vì nhập chánh định; ý biết vô lượng vì có trí tuệ; ý khó quán sát do hình tướngNhư Lai; ý vắng lặngtrạm nhiên vì oai nghiNhư Lai; ý không chạy nhảy vì danh xưng Như Lai; ý không tưởng tượng do sắc tướngNhư Lai; Phạm âm khó bì kịp do âm hưởngnhu nhuyến. Các Tỳ-kheo! Nếu thiện nam tử, thiện nữ nhơn muốn lễ bái chùa tháp Như Lai, đầy đủ mười một pháp này. Lễ chùa tháp của Như Lai thì được phước lâu dàivô lượng. Như thế, này các Tỳ-kheo, nên học điều này! Bấy giờ, các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong, vui vẻ vâng làm”.
(Kinh Tăng nhất A-hàm, tập III, phẩm Lễ Tam bảo,
VNCPHVN ấn hành, 1998, tr.476)
Rõ ràng, theo sự chỉ dạy của Thế Tôn, người Phật tửlễ bái chùa Phật được vô lượngphước đức mà không nhất thiết phải cầu xin bất cứ điều gì. Phải chăng, trong quá trình lễ Phật, chúng ta quá chú trọng vào khấn nguyện và cầu xin nên đã vô tình không đi vàotrọng tâm của việc lễ bái, vì thế mà ít thành tựunhư ý nguyện. Thì ra, lễ Phật là một phương thức tu tập chứ không phải để cầu nguyện, xin được ban ơn. Thành tâmquy kính trước Thế Tôn, buông bỏ hết sự đời, thân tâmchuyên nhất hướng về Tam bảo. Chỉ và Quán có mặt ngay trong lúc thực hànhlễ lạy. Chỉ là dừng các suy nghĩ buồn vui, được mất, thành bạitrong đời. Ngay lúc đó, nhờ tâm được dừng lại và buông bỏ mà ta gần với Phật hơn, cả hai đều vắng lặng, tịch tĩnh. Quán là nhập tâm vào Thế Tôn, niệm 10 đức hiệu, thấy 32 tướng tốt, uy nghi đĩnh đạc, từ bi và trí tuệ tròn đầy, âm thanh thật dễ nghe và nhu nhuyến của Ngài. Phật lúc này không còn là pho tượng mà chính là hiện thântrung thực và sống động mà người lễ bái có thể giao cảm được. Nhờ tiếp xúc được với Thế Tôn nên “cảm ứng đạo giaonan tư nghì” xảy ra. Dù những phút giây ấy thật ngắn ngủi nhưng đã khiến cho lòng người lễ Phật nhẹ hẫng, đau buồn rơi rụng, tha thứ và yêu thương được phục hồi. Nên mỗi lần lễ Phật trong tĩnh lặng và chậm rãi, có thành tâm và quán niệm sâu sắc chính là một lần được gột rửathân tâm, làm mới lại chính mình. Quan sátthực tế hiện nay, người đi lễ Phật khá nhiều nhưng vội quá, đông quá và cầu xin nhiều thứ quá mà không thực hànhlễ lạy đúng pháp thức của nhà Phật. Thế nên, người lễ Phật cần chọn một không gian yên tĩnh, lễ bái chậm rãi, đem hết tâm thànhcung kínhlạy Phật. Ai tiếp xúc được với Phật thì chắc chắn người ấy sẽ thành tựu công đức, được “phước lâu dài vô lượng”.