ƯỚC NGUYỆN CUỐI ĐỜI (Phần cuối)
(1):Cố ứng dụng Phật pháp vào cuộc sống.
Tu Tâm tốt, vọng tưởng khó xen vào.
Vậy là PHIỀN NÃO sẽ tránh xa mau.
Cuộc sống HẠNH PHÚC đến sau liền liền.
***************************************
(B): Tu Thêm Hạnh Phụ: (tiếp theo):
(c): Bố Thí:
Thơ 7 chữ, 4 câu:
(2):Cho Đi sẽ Nhận Lại, người ơi!
Chân lí ấy luôn nhớ suốt đời.
Đừng nghĩ cho đi là mất hẳn!
Làm LÀNH gặp TỐT, chớ buông lơi.
***
(3):Lắm kẻ hiểu lầm của hiến đi.
Hoàn toàn mất trắng, chẳng hay gì.
Ấy gieo Ruộng Phước nào ai biết.
Con cháu mai sau hưởng ruộng phì.
***********************************
Thơ 9 chữ:
(4):Của Cho Đi không bao giờ Mất Hẳn đâu.
Cho với Tâm Rộng Lớn Trời nào Phụ Ta.
Còn Cho: Tâm Miễn Cưỡng Quả nhận Kém Xa.
Tâm Quyết Định Tất cả, cố mà gắng Tu.
***
(5):Tìm chỗ tạo Phước nhiều mới CÚNG, CHO.
Ấy Tâm tính toán, so đo, hẹp lòng.
Dù dâng, cúng tới trăm lượng vàng ròng.
So Lòng Rộng Mở, Một Đồng Vẫn Hơn.
***
(d): Phóng Sanh:
Thơ 7 chữ, 4 câu:
(6):Một nhóm ra ao để phóng sanh:
Ếch, lươn mừng quá vội bơi nhanh.
Khoảng xa, chúng ngoảnh đầu nhìn lại.
Tỏ vẻ cảm ơn thật chí thành.
***
(7):Chọn mua vật sắp bị phanh thây,
Rồi thả chúng ra nội một ngày.
Đừng giữ chúng lâu, lo bị giết.
Tâm từ như vậy, đáng mừng thay!
***
(8):Con vật mà ta đã phóng sinh.
Dáng hình chúng khác hẳn người mình.
Thật ra chúng: họ hàng ta đấy.
Tin hiểu thật sâu, đỡ sát sanh.
***
(đ): Ăn chay:
Thơ lục bát:
(9):Để tiêu tội, phải ăn chay.
Lý do ăn mặn, hằng ngày sát sanh.
Vật nuôi vốn giống hiền lành,
Do người giết, hận trùm quanh đất trời!
*
(10):Gây bao thảm họa khắp nơi:
Thiên tai, dịch bệnh,...người người khiếp kinh!
Súc sinh cũng có tánh linh,
Sống: Ham , Chết: Sợ như mình chẳng sai.
*
(11):Giết, ăn chúng, thật ác thay!
Thân nhân đấy, Phật dạy bày, biết không?
Bởi do nghiệp chướng chất chồng ,
Chịu đày làm kiếp có lông, có sừng, … !
***
(12):Ăn mặn, cứ nghĩ con vật: thân nhân mình. (thơ 9 chữ)
Tự nhiên thấy ớn nhợn, rùng mình dừng ngay.
Thực tập như vậy trong bữa ăn hàng ngày.
Rồi chắc: bỏ mặn, qua Trường Chay mấy hồi.
***
(e): Khẩu Nghiệp:
Thơ 7 chữ, 4 câu:
(13):Ác khẩu, coi chừng, phải tránh thường.
Nếu không, rồi sẽ gặp tai ương.
Chết về địa ngục, theo hình phạt:
Cắt lưỡi, Xé mồm... nát tựa tương.
***
(14):Hai tai, đôi mắt đáng lo thay!
Để chúng thấy nghe có chuyện ngay.
Vì vậy, tâm tư luôn loạn động.
Thế rồi nghiệp khẩu tạo hàng ngày.
***
(15):Nên nghĩ lỗi mình lúc tĩnh tâm.
Không nêu chuyện xấu lúc nhàn đàm.
Tập TU được vậy đỡ thêm tội.
Nghiệp khẩu còn vương hại xác phàm.
***
(16):Nói Xấu Người Nhiều, trước tiên sẽ hại mình. (thơ 9 chữ)
Độc Tố tiết, lâu ngày Bệnh tình hiện ra.
Tạo Nghiệp nữa, chắc không Tránh Khỏi đâu mà.
Hãy TU MIỆNG, cuộc sống chắc là Tốt Hơn.
***
(g): Học Hạnh Khiêm Cung
Thơ 7 chữ, 4 câu:
(17):Học tính Khiêm Cung, học ở đâu?
Tới chùa học dễ tại vì sao?
Gặp ai mình cũng nên chào cả.
Nghĩ họ hơn ta phải xá chào!
*
(18):Họ hơn ta những điểm gì nào?
Biết Phật trước mình, cúi xá sâu!
Đi đứng oai nghi người Phật tử.
Khởi lòng kính trọng, ngượng gì đâu!
***
(19):Cố TU cho được hạnh KHIÊM CUNG.
Tật Đố tự nhiên chẳng muốn dùng.
Nhận lỗi khi SAI người Độ Lượng.
Tâm An, Người Trọng, sướng vô cùng.
***
(20):Ai ơi, cố học cho được hạnh KHIÊM CUNG. (thơ 9 chữ)
“Cái TA” biến mất, hết chỗ dùng: vui thay!
Tính Khiêm cung thường trực trong Tâm hằng ngày.
Người mà Tâm Đắc cách TU này, đời vui.
(h): Tin Sâu Nhân Quả:
Thơ 7 chữ, 4 câu:
(21):Tin NHÂN QUẢ, dẹp bớt “TA” ngay.
Dù xấu đến đâu xảy mỗi ngày.
Tự nhủ rằng TA đang nhận QUẢ!
Lòng sao an ổn, thật vui thay!
***
(22):Có kẻ mắng ta, cứ ngậm thinh.
Nghĩ do NHÂN QUẢ, lỗi nơi mình.
Thế là mọi việc qua êm ả.
Tu được thế này, mới thật tình!
***
Thơ 9 chữ:
(23):Tin sâu NHÂN QUẢ, tức Nhận Lỗi về mình.
Cái TA còn đâu nữa, thật tình mừng thay!
Từ đó, KHỔ ĐAU, GIẬN TỨC,...biến đi ngay.
Ai KHÔNG TIN NHÂN QUẢ: khổ ngày, lẫn đêm
***
(24):Người biết TU luôn thấy cuộc đời Hạnh Phúc.
Vì TIN NHÂN QUẢ, vuệc có XẤU cũng VUI.
Không TIN PHẬT chỉ thấy Nỗi Khổ cuộc đời .
Gặp Bất Hạnh đổ lỗi cho Trời Bất Công.
***
(25):Đừng Buồn khi Gặp những Chướng Duyên đau lòng.
Phải hiểu mình TRẢ QUẢ là xong chớ gì.
Vây nên CẢM ƠN KẺ TẠO XẤU ngay đi.
Những ai THỰC TẬP được, còn chi sướng bằng.
***
(i): Sám Hối Nghiệp Chướng:
Thơ 8 và 9 chữ:
(26):Tội Lỗi Ngập Trời nếu phát tâm Hổ Thẹn.
Sám Hối Trước Đức Phật Quyết chẳng phạm thêm.
Tội như băng tuyết dày đặc trong màn đêm.
Anh Sáng Quang Minh chư Phật chiếu soi tan liền.
***
(27):Sám Hối tức là Cải Quá Tự Tân.
Một lần Sửa Lỗi phải cần nghiêm minh.
Trước tiên, cảm thấy Hổ Thẹn lỗi mình.
Nói lời Sám Hối Thật Tình: tội tiêu.
(Tự tân: Tự sửa đổi lỗi mình/ Cải quá: Sửa đổi lỗi lầm.)
***
(28):Còn tội nặng, không thẹn, Sám Hối liều.
Tâm không chân thật, tội tiêu bao giờ!?
Hiền Thánh biết từ kẽ tóc chân tơ.
Tội chồng tội, Sám lơ mơ được gì!
***
(k): Tu Thân: Điều Chỉnh Tâm Tính, Sửa Đổi Hành Vi
Thơ 8 và 9 chữ:
(29):Luôn nhớ Nghĩ về điều TỐT của người.
Tâm ta sẽ được Thảnh Thơi, nhẹ nhàng.
Còn như Nhìn ai thấy Xấu hoàn toàn.
Lòng sao nặng trĩu như mang khối chì.
***
(30):Thân tâm con người lỡ có vết nhớp dơ.
Phải cố tâm, tức tốc từng giờ sửa sai.
Mới đảm bảo phẩm chất hữu dụng tương lai.
Tạo động lực vi diệu đổi thay cuộc đời.
***
(31):Nhẫn được một chút, rồi sóng yên biển lặng.
Cố lùi một bước, thấy biển rộng trời cao.
Nhẫn: biết hóa giải việc gay cấn, lớn lao:
Thành điều không đáng kể, ngõ hầu đều êm.
***
(32):Nhận lỗi, khi làm sai, với bất cứ ai.
Dù họ nhỏ tuổi, cả người hay ghét mình.
Làm được vậy, đã dẹp bỏ tính ngông nghênh.
Ai cũng quý mến, nhờ tính tình khiêm cung.
***
Kính mong quý bạn đạo hữu duyên hãy cùng chung tôi cố thực tập tốt hằng ngày bài viết ở trên. Nói chung là tu tốt 10 điều lành để cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.
Cầu mong có nhiều người hưởng ứng, chúng tôi xin đem công đức này hồi hướng tất cả pháp giới chúng sanh tương lai đồng sanh về Tịnh độ.
Xin chân thành cảm ơn quý vị đã đọc bài viết./.