Tam Giới Toàn Thư

Thơ của Tuyết Liên Tử

Liên tử bất tử liênTrường dạ diệc vô miênTầm phương thường thiện độDuyên tận hồi Cửu Thiên
Rồi một kiếp mộng trần ai thức tỉnhMuôn trùng duyên giả hợp kết nên tìnhThân trong khổ, Tâm Thần không vướng khổMãi an nhiên giữa Thiên Địa rộng thinh
Có nỗi buồn không tênKhi rừng xanh gào thétBởi lòng người tham lợiBức tử đời muôn sinh
Dù chuyện gì xảy đếnMong người bình anGiữa giông bão cuộc đờiTịnh tịnh tịnhTịnh là vô nhất vật
Đã biết đến huyền vi Đạo phápTự thân tâm về cửa sắc khôngGấm hoa đổi áo tang bồngThương mùi đạo đức mến dòng thiện dân
Hằng nhớ trông nhau nơi cảnh ThiênĐệ huynh tỷ muội hiệp chung thuyềnGian truân gắng sức cùng đồng chíCó buổi tương phùng chốn Đạo Nguyên Chư đạo hữu lo toan […]
Tự tánh yên nhiênRu mộng trầm miềnTriền miên một giấcVui thú Cung Thiên
Chút ân tình tặng người tri kỷKẻ hữu duyên trong phút biệt lyAi hỡi đi đêm xin bảo trọngNương theo huệ đuốc chiếu đường đi.
Chợt tỉnh thức giữa đêm dài bất tậnNhìn lại mình đã đắm chìm đời hoàngThoảng đâu đây chút hơi ấm địa đàngKìa lũ trẻ an nhiên ôm giấc mộng Đời […]