MAI V�NG �NH ĐẠO Xu�n Đinh Hợi 2007 H.T TH�CH NHẬT QUANG | ||
CON ĐƯỜNG XƯA Khai ph�p đầu năm Gi�p Th�n Đạo tr�ng Th�i Tuệ T�i được vinh dự l� mỗi năm đại l�o H�a thượng T�n sư về đ�y c�ng c�c hội hữu Phật tử trong đạo tr�ng Tr�c L�m Th�i Tuệ l�m lễ khai ph�p. Như lời tr�nh bạch của vị huynh trưởng th� đạo tr�ng đ� được mười tuổi, tức mười năm sinh hoạt Phật ph�p, dưới sự hộ tr� của Tam bảo. H�a thượng t�n sư lu�n thương tưởng qu� Phật tử, �n cần nhắc nhở qua những băng từ, qu� vị lu�n nương theo tu học từ trước đến giờ. Đồng thời Ng�i cũng chỉ dạy c�c vị đệ tử đến đ�y trực tiếp giảng giải Phật ph�p v� hướng dẫn cho to�n thể hội hữu Phật tử trong đạo tr�ng tu học. Qu� vị thật đủ duy�n l�nh v� duy�n l�nh ấy ng�y c�ng ph�t triển một c�ch mạnh mẽ. Đ� l� điều đ�ng mừng. Đề t�i h�m nay t�i muốn n�i với qu� vị l� con đường xưa. T�i nghĩ nếu ng�y xưa ch�ng ta kh�ng c� duy�n, kh�ng c� chủng n�o đối với Phật ph�p th� nhất định b�y giờ kh�ng l�m sao gầy dựng nổi một đạo tr�ng đ�ng đảo như thế n�y. Bởi trước kia ch�ng ta đ� c� duy�n, đ� từng l� huynh đệ ph�p hữu với nhau, nhắc nhở nhau tr�n bước đường tu học Phật ph�p n�n mười năm qua, đạo tr�ng Tr�c L�m Th�i Tuệ vẫn tu học đều đặn, mỗi tuần qu� Phật tử về đ�y sinh hoạt Phật ph�p một lần. Đ�y l� một ph�c duy�n lớn Tam Bảo hộ tr� cho ch�ng ta, chớ kh�ng phải tự nhi�n được như vậy. Tuy nhi�n đời trước ch�ng ta �p dụng Phật ph�p c�n l�i th�i, do vậy b�y giờ m�nh để thời gian tr�i qua mất hết, kh�ng đủ sức tỉnh gi�c sớm, khiến cho phiền n�o vọng tưởng k�o l�i m�i, chưa dừng dứt được. Trong kinh Niết-b�n đức Phật c� dẫn dụ một sự việc như thế n�y. Như một số người đi du ngoạn m�a xu�n, ngang qua hồ nước trong thấy đẹp qu�, họ lượm sạn nhỏ thảy xuống hồ. Trong l�c cao hứng, họ thảy chơi th�i, kh�ng nghĩ sẽ t�m lại vi�n sạn. Nhưng kh�ng phải thế, trong kinh Phật dạy tiếp: �Những vi�n sạn người n�y liệng xuống hồ ng�y xưa, nếu c� người s�ng � muốn t�m lại, th� c� hai c�ch: Một l� để cho hồ nước lắng thật y�n, thật trong, sẽ nh�n thấy vi�n sạn chỗ n�o, rồi th� nh� nhẹ th� tay vớt l�n. C�ch thứ hai, nếu l� người đại lực lượng, họ đem g�o t�t qu�ch hết nước đi sẽ hiện vi�n sạn l�n th�i�. Nhưng c�ch sau l� của những người h�ng dũng, khỏe mạnh, can trực lắm mới l�m nổi. Hầu hết ch�ng ta chỉ ngồi y�n, chờ nước lắng trong, vi�n sạn hiện ra mới th� tay xuống vớt l�n. Đ� l� dẫn dụ trong kinh Niết-b�n. Huynh đệ thử nghiệm lại xem, qu� vị chỉ ngồi lại th� tự nhi�n cặn c�u hiện ra, khỏi cần lắng, khỏi cần đợi l�c n�o hết. Ngồi y�n chừng năm ba ph�t, n� hiện ra. C� những chuyện hiện ra một c�ch hết sức lạ l�ng. Ch�ng ta kh�ng biết m�nh l�m hồi n�o, b�y giờ n� hiện ra. C� người bảo tự nhi�n n� hiện ra. Thưa kh�ng phải tự nhi�n đ�u, hồi trước m�nh đ� b�y đặt như thế n�o đ�, đ� gieo chủng tử v�o trong t�ng thức rồi, b�y giờ y�n lặng n� hiện ra. Cho n�n ngồi y�n tĩnh tọa sẽ dễ thấy r� v� giải trừ những thứ cặn c�u từ nhiều đời ch�ng ta đ� tạo ra. B�y giờ muốn đi trở lại con đường xưa th� ch�ng ta phải c� một tinh thần ki�n quyết, bu�ng bỏ hết c�c duy�n, lắng y�n tĩnh lặng. Được thế trước nhất ch�ng ta sẽ c� nhận định ch�n ch�nh. Từ ch�n ch�nh nghĩa l� ch�nh x�c, v� lệch đi một ch�t ch�ng ta rời xa ch�nh m�nh, kh�ng biết đi về đ�u. Th�nh thử giai đoạn đầu của người trở về cội nguồn xưa th� phải hiểu biết ch�n ch�nh, đ�ng với lời dạy của Phật, của Tổ. Từ đ� ch�ng ta mạnh dạn bước thật vững, thật d�i, thật chắc tr�n bước đường trở về qu� xưa. Ch�n l� g�? Ch�n l� kh�ng lẫn g� hết, ngay thẳng ch�nh đ�ng, kh�ng bị lệch, kh�ng bị bẻ cong, kh�ng bị ng� tẻ. Kiến thức về Phật học của ch�ng ta phải như thế, mới đảm bảo con đường tu vững chải, niềm tin tăng trưởng, m�i m�i ch�ng ta bước thật vững tr�n con đường xưa. Nhiều huynh đệ thật tội nghiệp, bước ban đầu kh�ng vững, n�n tu tập một thời gian gặp nghịch duy�n bị lung lay liền. Thời ch�ng t�i c�n l�m điệu, c� những Phật tử đ� ủng hộ đạo tr�ng, ủng hộ Phật ph�p thật đắc lực, nhưng kh�ng biết v� sao tới khi t�i lớn l�n, những vị ấy kh�ng c�n như trước nữa. Hiện tượng đ� khiến t�i c� ch�t suy nghĩ, c� lẽ bước đi của họ chưa được vững chải n�n mới xảy ra trường hợp đ�ng tiếc như vậy. Đ�y l� điều huynh đệ trong đạo tr�ng, mỗi ch�ng ta n�n x�t lại cho thật chuẩn bước đi của m�nh. Người xưa n�i một bước đi đ�ng, sẽ th�u ngắn được đoạn đường d�i trở về qu�, một bước đi sai th� c�ch xa v� v�n, kh�ng biết lối về l� đ�u. Do vậy n�n ch�ng ta phải l�m sao tr�nh đi sai lệch, phải giữ vững lập trường, cứ một con đường thẳng tiến, kh�ng lung lay, kh�ng suy suyễn. Trong t�m ch�ng ta c� những sự kiện nổi cộm l�n, th� thời ngồi thiền kh�ng y�n, d� m�nh cố gắng kh�o sắp đặt h�nh thức b�n ngo�i thế n�o nhưng thực sự b�n trong kh�ng y�n. Sự bất an n�y kh�ng ai giải quyết cho m�nh được hết, bởi v� m�nh cũng kh�ng d�m n�i thật với ai. Do vậy c�ng phu tu tập tuy l�u, nhưng sự bực bội, cau c� tới b�y giờ vẫn c�n. Ch�ng ta sơ � một ch�t l� n� hiện ra, n� ngủ ngầm ở đ�u kh�ng biết, nhưng c� cơ hội l� n� xuất hiện. H�a thượng Viện trưởng thường nhắc vọng tưởng kh�ng thật, đừng theo n� m� mất m�nh, mất đi sự thanh tịnh qu� b�u. Thế m� ch�ng ta vẫn cứ chạy theo vọng tưởng để tự chuốt lấy phiền n�o khổ đau. Nếu những ai c� t�c duy�n tu, nghe lời nhắc nhở của người xưa, liền vận dụng v�o đời sống tu tập v� thấy c� kết quả an lạc ngay trong hiện tại. V� dụ nghe thầy dạy như thế, ch�ng ta thấy m�nh l�m được, kh�ng đến đỗi kh�. Điều đ� chứng tỏ ch�ng ta đ� từng h�nh tr� trong những đời trước, n�n b�y giờ thấy quen, thấy dễ. Tuy nhi�n, nếu kh�ng thực h�nh thường xuy�n th� n� th�nh kh�. Đ� l� điều ngay trong c�ng phu hằng ng�y, ch�ng ta phải nghi�m cẩn, điểm tr�n từng sự việc như vậy. Nếu trị được những thứ đ� rồi th� phiền n�o kh�ng th�nh vấn đề. Cho n�n c�c thiền sư n�i phiền n�o vốn kh�ng, hay phiền n�o tức Bồ-đề. Nếu người n�o thực sự thấy phiền n�o kh�ng thật, th� mọi hiện tượng tr�n đời n�y kh�ng l�m g� được người ấy được. Ăn mặc, ngủ nghỉ, tiền t�i, danh vọng, địa vị� tất cả c�c thứ, kh�ng g� động địa họ nổi. Từ đ� ch�ng ta mới nhận ra � nghĩa lời Phật dạy: � L� ph�p sanh diệt Sanh diệt diệt rồi Tịch diệt l� vui�. Con đường, hướng tu h�nh của ch�ng ta l� như vậy. Sanh diệt c�n, tịch diệt chưa được, th� chưa phải thiền. Tr�n qu� tr�nh n�y, mỗi người ch�ng ta phải phấn đấu t�ch cực, d� gặp kh� khăn nhưng vẫn quyết định tiến l�n, lu�n lu�n đi tới, để thể nghiệm được tinh thần thiền như lời Phật dạy. Ch�ng ta ho�n to�n l�m chủ những dấy niệm, phiền n�o, th� ch�ng trở th�nh đồ bỏ th�i, c� g� đ�u. Người xưa n�i người n�o nhiều phiền n�o th� gi�c đạo của họ lớn. Lời n�y kh�ng sai, v� tận nguồn của phiền n�o l� gi�c. Nhưng b�y giờ ch�ng ta đang m� n�n phiền n�o l� phiền n�o. L�c phiền n�o m�nh bị n� sai sử. V� vậy một ng�y bị chừng v�i phiền n�o sai sử l� ta thấy mệt, thấy đỏ mặt t�a tai hết rồi, khổ lắm, đừng n�i đến phiền n�o v� v�n. Chung quanh cuộc sống n�y, l�c n�o cũng bị v�y nhiễu bởi bất an, phiền n�o, bức x�c. Ăn kh�ng ngon cũng phiền n�o, ngủ kh�ng y�n cũng phiền n�o, người bạn n�i một c�u bất ổn cũng phiền n�o, kh�ng sắp đặt được việc gia đ�nh cũng phiền n�o, ngồi thiền kh�ng được cũng phiền n�o, kh�ng c� th� giờ đi ch�a cũng phiền n�o, l�m g� cũng phiền n�o được. Những lăng xăng kh�ng đ�ng g� m� l�m ch�ng ta phiền n�o cả ng�y. Cho đến tu rồi cũng vẫn phiền n�o. V� dụ hồi trước, qu� vị chưa tin k�nh Tam Bảo, gặp ai phỉ b�ng Tam Bảo qu� vị thấy gợn buồn th�i, rồi bỏ qua, th�i kệ ai l�m g� l�m. Nhưng b�y giờ đ� trở th�nh thiền sinh của đạo tr�ng Tr�c L�m Th�i Tuệ khoảng mười năm, nghe ai n�i động đến Tam Bảo, qu� vị sẽ thấy bức x�c. Nếu chưa dạy cho người kia một b�i học, qu� vị thấy chưa y�n. R� r�ng trong ch�ng ta lu�n sẵn s�ng h�nh th�nh phiền n�o. Cho n�n tu kh�ng kh�o chẳng những kh�ng triệt được gốc phiền n�o m� v� t�nh c�n nu�i dưỡng v� l�m tăng trưởng n� hơn l�n. Ng�i Đại Ch�u Huệ Hải đến M� Tổ hỏi Phật ph�p, M� Tổ n�i: Kho b�u nh� m�nh đầy đủ m� kh�ng chịu sử dụng, chạy lăng xăng t�m c�i g�? Ng�i nhận ra liền v� hỏi: Bạch thầy, kho b�u nh� con l� g�? Tổ dạy: Ch�nh c�i �ng đang thưa hỏi ta đ�. Bao nhi�u đ� đủ rồi. Do vậy ng�i Đại Ch�u về n�i ri�ng tu tập, l�m tất cả Phật sự kh�ng ngo�i lời dạy của thầy �kho b�u nh� m�nh c� đủ hết�, chỉ vậy th�i. Ch�ng ta thấy c�c thiền sư đ�u c� n�i nhiều, c� khi c�c ng�i n�i ngược ngạo, kh� hiểu nhưng thực sự c�c ng�i chỉ thẳng � đ�, kh�ng để người ta đi l�ng v�ng. Một vị kh�c cũng trong ph�p hội của M� Tổ, l� ng�i Ph�p Thường. Khi đến thưa hỏi Phật ph�p, M� Tổ dạy: �Tức t�m tức Phật�. Bao nhi�u đ� Ng�i về n�i tu, h�a đạo lợi sinh cũng chừng ấy, ở n�i rừng hay thiền viện cũng chừng ấy, l�m bất cứ việc g� cũng chừng ấy, tức t�m tức Phật. C� một lần nghe đệ tử đ� ra l�m h�a chủ một phương nhưng chưa biết tin tức ra sao, n�n M� Tổ cho người đến dọ thử. Hỏi: �Thầy được c�i g� nơi thầy m� về ở đ�y?�. Ng�i trả lời: �Ta được thầy dạy tức t�m tức Phật�. Người đ� n�i: �B�y giờ thầy dạy l� phi t�m phi Phật�. Ng�i liền trả lời một c�ch dứt kho�t: �Mặc cho �ng gi� phi t�m phi Phật, ta chỉ biết tức t�m tức Phật�. Dứt kho�t như vậy. Vị kia trở về tr�nh lại với M� Tổ, Ng�i gặt đầu n�i: �Tr�i mai đ� ch�n�. Kế nữa l� niềm tin của ch�ng ta phải sống động v� hiện thực. C�c vị thiền sư ng�y xưa tin ph�p m� c�c ng�i đang �p dụng, việc c�c ng�i đang l�m, d� gặp sự cố phong ba b�o t�p g�, c�c Ng�i cũng vẫn b�nh thường, vẫn giữ vững lập trường như vậy. C� vị thiền sư n�i: �K�nh bạch đức Thế T�n, k�nh bạch liệt vị tổ sư, con t�n ..., hiện đời con ph�t t�m tu thiền, do b�o nghiệp nặng nề nhiều đời kiếp như thế n�o, khiến con ng�y h�m nay tu h�nh dũng m�nh, nhưng vẫn chưa khắc phục được những b�o nghiệp kh� khổ đau đớn n�y. B�y giờ đối trước Tam Bảo, đối trước đức Thế T�n, bằng t�m th�nh của con, con nguyện giả như ngay trong đời n�y, con tu h�nh với kiến giải ch�n ch�nh n�y, m� kh�ng khắc phục được b�o nghiệp của con, con chết đi, bị đọa v�o địa ngục thời gian d�i v� số kiếp để trả cho hết những nợ nần đ�, con vẫn vui l�ng. K�nh bạch đức Thế T�n, với t�m nguyện n�y trước Tam Bảo, trước đức Thế T�n, con nguyện khi được trở lại l�m người, vừa mở mắt ra l� con nhớ lại chủng B�t-nh� để tu h�nh cho mau�. Đ� l� lời khẩn thiết tr�nh bạch tự t�m m�nh của một vị tu thiền. Những lời n�y được ph�t l�n từ những con người c� niềm tin vững chắc. Ch�ng ta ng�y nay c� niềm tin vững chắc chưa? T�i gợi � n�y để qu� Phật tử kiểm lại xem, niềm tin của m�nh thật vững chắc chưa. C� những trường hợp thế n�y, như ng�y đầu xu�n, qu� vị rủ nhau đi h�nh hương lễ Phật. Tới một ng�i ch�a thấy trang nghi�m, c� vị thầy n�i: Lại đ�y, thầy dạy cho ph�p tu n�y ba th�ng th�nh Phật. L�c đầu qu� vị định kh�ng nghe, nhưng kh�ng hiểu sao cuối c�ng qu� vị đi theo. Hết ba th�ng n�y tới ba th�ng kh�c, một năm tới ba lần ba th�ng, ba th�ng đầu năm l� qu� một, ba th�ng kế l� qu� hai, ba th�ng kế nữa l� qu� ba� Bốn năm năm gặp lại, huynh đệ n�i: Ủa! sao mấy năm nay c� đi đ�u kh�ng thấy về ch�a. B�y giờ mới t�m sự chuyện như vậy đ�. Kể trong uất ức �Con xấu hổ qu�, c�i lời thầy, để đi theo một người m� m�nh kh�ng biết r� đường lối v� c�ng phu tu h�nh của họ đ�ng hay sai. Điều n�y rất nguy hiểm. Tất cả ch�ng ta đều c� một kiến thức ch�n ch�nh, Phật l� gi�c. Muốn được Phật rước th� phải gi�c, kh�ng gi�c th� Phật kh�ng rước. Cho n�n người tu niệm Phật cũng phải niệm Phật tha thiết, như vậy Phật mới rước. Trở về ph�p tu thiền, trước ti�n h�nh giả c� kiến giải ch�n ch�nh rồi mới đến niềm tin vững chắc. Phật tử đ� trải qua một thời gian tu tập, qu� vị ắt hẳn cũng biết, nếu kh�ng ki�n quyết, kh�ng cố gắng, ch�ng ta sẽ kh�ng c� niềm tin với ph�p m�n m�nh tu. Từng việc l�m, từng thời kh�a dụng c�ng đều xứng hợp với lời dạy của Thầy tổ chỉ gi�o. Như vậy ch�ng ta khả dĩ được ch�t tương ưng, ch�t lợi lạc. Từ đ� niềm tin vững chắc sẽ đến với ch�ng ta. R� r�ng nếu qu� vị tu h�nh ch�n ch�nh, h�nh tr� đ�ng ph�p, mỗi ng�y c�ng phu tăng trưởng, nhất định sẽ được định tĩnh, ở đ�y t�i kh�ng n�i tăng trưởng phước lạc tăng trưởng g� g� hết, m� tăng trưởng định tĩnh. Người được thiền định l� người c� đủ định v� tuệ. Lục Tổ dạy định tuệ đồng đẳng, nghĩa l� khi đối duy�n x�c cảnh định tuệ vi�n m�n. B�y giờ ch�ng ta kiểm lại xem khi đối duy�n tiếp cảnh, định của ch�ng ta c� vững kh�ng, n� hiện tiền hay vắng mặt? Nếu n� vắng mặt th� biết m�nh chưa định hoặc định rất yếu. Định như vậy chưa chống nổi với nghiệp lực sinh tử. Vấn đề sinh tử, H�a thượng n�i giống như đ�m ba mươi tăm tối, ta phải giải quyết sự việc đ� một m�nh, liệu xem ta đủ sức để n�i chuyện với quỷ v� thường kh�ng hay l� l�c đ� m�nh khiếp hoảng. Nếu khiếp hoảng th� chưa đủ sức. Người tu Tịnh Độ khi l�m chung, nếu niệm Phật được định tĩnh th� Phật hiện đến rước, c�n người tu thiền khi l�m chung ai rước? V� hằng ng�y ch�ng ta kh�ng cầu ai rước n�n l�c đ� đ�u c� ai rước, m�nh phải tự chọn đường m� đi chứ. Cho n�n người tu thiền phải gan dạ, l�m chủ lấy m�nh, kh�ng bị phiền n�o quấy rầy, niềm tin vững chắc th� tự tại, kh�ng c�n bị nghiệp lực dẫn đi trong c�c đường. Điều m� c�c Phật tử cần phải nhớ l� lu�n lu�n tỉnh. Niệm ban đầu vừa m�ng khởi l� tỉnh lền, đừng để qua niệm thứ hai. Nếu kh�ng kịp tỉnh để qua niệm thứ hai l� thua rồi. N� sẽ nối tiếp nhau dẫn m�nh chạy, kh�ng dừng được nữa. Ch�ng ta phải l�m chủ được, phải kiện to�n niềm tin của m�nh đối với ch�nh ph�p. Nếu kh�ng l�m chủ được th� v� v�n sự kiện nối nhau l�m ta rối rắm lắm. Mắt ch�ng ta s�ng, tai ch�ng ta th�nh, miệng ch�ng ta n�i, mũi ch�ng ta ngửi� C�c cảm x�c to�n th�n ch�ng ta biết, l�c n�o n� cũng đầy đủ. Nhưng nếu khi s�u căn tiếp x�c với s�u trần, t�m dấy khởi ph�n biệt th� ch�ng ta qu�n mất n�, v� mắc chạy theo trần cảnh b�n ngo�i. Ch�ng ta kh�c người xưa ở chỗ đ�, cho n�n m�nh khổ, m�nh vướng mắc. B�y giờ c�c ng�i muốn chỉ dạy ch�ng ta l�m sao sửa đổi lại, thấy l� thấy tự nhi�n như vậy, s�ng suốt r� r�ng như vậy, đừng th�m ph�n biệt đối đ�i. Như b�y giờ ch�ng ta ngồi đ�y, những cảm nhận chung quanh ta biết, n�ng hay lạnh, hoặc c� vật g� đụng chạm ta biết. Nếu kh�ng biết th� th�n n�y bị chết sao? M�nh được vinh dự l� c� cả s�u đạo thần quang. S�u đạo thần quang ấy gi�u c� v� lượng, n�n ch�ng ta kh�ng thể n�o kh�ng thấy kh�ng cảm nhận, kh�ng biết tất cả những g� chung quanh. Kế đ�y t�i sẽ n�i đến những thần dụng của s�u đạo thần quang. V� như người c� khiếu về �m nhạc, họ luyện tập, học nghe, học s�ng t�c, th�ng nhạc l� từ xưa tới nay, nhạc t�nh thế n�o họ th�ng hết. Người ấy nghe tiếng liền c� thể định được �m thanh tr�n thuộc ngũ �m hay b�t �m. Do vậy người nhạc sĩ c� thể tập trung �m thanh để phối kh� cho những bản nhạc. V� thế một bản nhạc ch�ng ta nghe, gồm nhiều thứ �m thanh hợp lại h�a tấu. T�m lại nếu ch�ng ta sử dụng được hết s�u đạo thần quang th� m�nh gi�u c� mu�n hộ. Đức Phật đ� n�i ch�ng sanh gi�u c� mu�n hộ, chứ kh�ng phải ngh�o thiếu đ�u. Cho n�n đối với c�c thần quang, nếu ch�ng ta sử dụng được, n� sẽ c� thần dụng. Bấy giờ s�u đạo thần quang sẽ th�nh lục th�ng. Khi đ� ch�ng ta sống nhẹ nh�ng, vơi hết những phiền n�o bất an bất ổn. Một khi trong t�m đ� s�ng suốt, định tuệ hiện tiền, ch�ng ta lu�n lu�n an vui v� đ� vượt th�at khỏi sự tr�i buộc của nghiệp lực. Phật ph�p độc đ�o nhất ở chỗ n�y. Người �p dụng đ�ng lời Phật dạy nhất định sẽ được định tuệ. Định tuệ đầy đủ th� sẽ l�m chủ được, sẽ an vui giải tho�t. Đ� l� bước tr�n con đường xưa để về lại ng�i nh� cũ của m�nh. Ch�ng ta vững niềm tin, l�m chủ lấy th� tất cả phiền n�o lỉnh kỉnh sẽ hết. Tinh thần của nh� thiền l� tất cả phải bu�ng, v� c�c ph�p vốn kh�ng thật. H�a thượng �n sư c� b�i kệ �Mộng� cũng n�i l�n � n�y. Mộng tức l� kh�ng thực, đ� kh�ng thực th� nắm giữ l�m chi cho nhọc c�ng ph� sức. Ch�ng ta l� đệ tử của Phật, của H�a thượng, n�n phải nhớ lời ng�i dạy. Sang năm mới, bắt đầu việc tu học mới, biết tất cả hiện tượng chung quanh kh�ng thật, tất cả ph�p trần l� ảo mộng, phiền n�o vốn kh�ng, th� theo duổi n� l�m chi. Bu�ng bỏ hết. Những điều như vậy, chư huynh đệ hội hữu trong đạo tr�ng, nếu bước thật vững tr�n con đường đạo th� cố gắng nỗ lực tu học tăng tiến, phiền n�o kh�ng l�m g� được, ngay đ�y ch�ng ta tự tại an vui. H�m nay đủ duy�n l�nh ch�ng t�i về đ�y dự chứng ng�y khai ph�p của đạo tr�ng. Trước nhất t�i xin nhắc lại lời người xưa để chư huynh đệ nhớ v� h�nh tr� cho được vi�n m�n. Kế nữa sang năm mới, t�i cũng xin được thay lời đại ch�ng gởi đến to�n thể qu� Phật tử lời ch�c mừng năm mới. Ch�c qu� vị lu�n an lạc, dứt sạch phiền n�o, tự tại bước tr�n con đường xưa th�nh thang.� |